Loạt truyện Truy Sát Linh Hồn - Phần 2: Dư Nhu

Chương 9

19/07/2025 05:49

Phần th/ù lao công việc của họ rốt cuộc là gì?

Năm thứ hai khi xuân về, nhiều thắc mắc của tôi cuối cùng cũng được giải đáp.

Hứa Tiểu Nhiễn gửi cho tôi một tin nhắn.

Nội dung chỉ vỏn vẹn bốn chữ——

【Ăn thịt nướng không?】

14

Những lát thịt bò b/éo ngậy rắc hành, đặt trên tấm đồng nướng, tỏa ra mùi thơm của mỡ.

Xung quanh là nấm phết tỏi băm, xếp thành vòng quanh lò như những chiếc bát nhỏ, đã nướng chảy nước, phát ra tiếng sôi sùng sục.

Hứa Tiểu Nhiễn gắp một miếng kim chi, nhai ngấu nghiến: "Cuối cùng cũng xong việc, Tết cũng chẳng được yên."

Quý Chiêu đối diện đang dùng kéo c/ắt miếng bít tết nham thạch nhân phô mai: "Vợ vất vả rồi, ăn nhiều thịt vào."

Hứa Tiểu Nhiễn đảo mắt: "Ai là vợ mày, cút đi."

Cô ấy gắp miếng thịt bò đã nướng cho tôi: "Về chuyện hai đứa tớ, nói xem cậu biết những gì?"

Tôi cúi đầu ăn, chuyên tâm giả vờ ngây ngô: "Hả? Gì cơ? Về hai bạn? Tớ biết cậu học Bắc Đại, hình như chưa nghe nói học trưởng Quý học trường nào."

Hứa Tiểu Nhiễn vẫy tay: "Khỏi giả vờ học muội, tớ biết cậu thông minh mà, cậu biết gì cứ nói ra."

Đã nói tới mức này, tôi cũng ngại giả vờ nữa.

"Học trưởng Quý là Truy H/ồn Nhân, năng lực hẳn là phong ấn h/ồn phách.

"Cậu là Tố Hồi Nhân, năng lực là hồi lưu thời gian.

"Tớ có thể tái sinh, chắc là do hai người c/ứu."

Hứa Tiểu Nhiễn nhai thịt bò, không nói gì.

Không nói gì thực ra là mặc nhận.

"Đáng lẽ tớ đã ch*t rồi, con sông đầy sen đỏ bên kia bờ là Minh Hà, một người đứng đầu cầu, một người trên thuyền.

"Người đầu cầu là học trưởng Quý, phụ trách dẫn linh h/ồn qua cầu quay lại; người trên thuyền là học tỷ Hứa, cậu đưa linh h/ồn đó lên thuyền rồi ngược dòng mà đi."

Hứa Tiểu Nhiễn lặng lẽ nghe tôi nói xong, rồi uống ngụm cola: "Cậu nói đúng hết, nhưng có một vấn đề."

"Những linh h/ồn được c/ứu, bọn tớ sẽ lặng lẽ giúp đỡ để họ có thể sống sót sau khi tái sinh.

"Nhưng đáng lẽ những linh h/ồn này không nên nhận ra bọn tớ, sau khi trở lại dương gian, ký ức ở Minh Hà sẽ tự động bị xóa sạch."

Hai người cùng nhìn chằm chằm vào tôi: "Vậy nên, tại sao cậu lại nhớ?"

Tôi: "? Tớ biết đâu."

Đôi mắt họ không chớp.

Tôi: "???"

"Không phải, lần này tớ thực sự không giả vờ ngây ngô." Tôi giơ hai tay đầu hàng, "Tớ chỉ là một kẻ phàm nhân tầm thường, kiếp trước mắc bệ/nh thánh thiện, kiếp này vẫn cứ bị ứ/c hi*p, các vị thần tiên đừng hỏi tớ được không?"

Hứa Tiểu Nhiễn liếc Quý Chiêu: "Hình như cô ấy không nói dối."

Quý Chiêu: "Cô ấy thực sự không biết."

"Thôi, không quan trọng." Hứa Tiểu Nhiễn phẩy tay, "Tóm lại, cậu được bọn tớ c/ứu, và quan trọng nhất là..."

"Quan trọng nhất là tớ vẫn có ký ức này." Tôi nói.

"Không không." Hứa Tiểu Nhiễn lắc đầu, "Quan trọng nhất là, cậu vẫn là một nữ phú hào."

Tôi: "?"

"Tớ quyết định mở công ty, bên Minh Phủ không phê duyệt ngân sách, nên định tìm một nhà tài trợ ở nhân gian." Hứa Tiểu Nhiễn nói, "Tớ thấy cậu rất phù hợp."

Tôi: "???"

"Hai người cứ ăn, tớ cáo từ."

15

Tống Dụ Nhu bỏ đi.

Quý Chiêu vừa nướng thịt vừa thong thả trêu Hứa Tiểu Nhiễn: "Đấy, dụ dỗ người ta không thành công rồi."

Hứa Tiểu Nhiễn bình thản nói: "Yên tâm, cô ấy sẽ quay lại thôi, người có nhân duyên số mệnh, rốt cuộc đều sẽ quay về với nhân quả."

Quả nhiên, ba phút sau.

Tống Dụ Nhu vén rèm, lại ngồi xuống.

"Tớ không nói là đã đồng ý với hai người." Cô ấy mặt lạnh nói, "Tớ chỉ hỏi thôi, nghiệp vụ của các người là gì, nếu tớ đầu tư thì có thu hồi vốn không?"

...

Một tháng sau.

Trong ngõ hẻm, Tống Dụ Nhu rất chán gh/ét nhìn cái cửa hàng nhỏ bé này.

Cửa treo một tấm bảng quê mùa, trên viết "Tiệm Ước Nguyện 10k/lần".

"Tôi có lẽ đã đi/ên mất rồi." Tống Dụ Nhu lẩm bẩm, "Tôi không dám tin mình lại đầu tư vào thứ quái q/uỷ này."

Hứa Tiểu Nhiễn đứng bên cạnh, ôn tồn nói: "Không sao, chút đầu tư đó với cậu chỉ như rảy nước thôi."

"Rảy nước cái gì?!" Tống Dụ Nhu suy sụp, "Ý cậu là, khách chỉ cần bỏ 10k, cậu sẽ giúp họ thực hiện một điều ước? Năng lực của Tố Hồi Nhân và Truy H/ồn Nhân rẻ mạt thế sao?"

"Cậu nói gì thế." Hứa Tiểu Nhiễn ngơ ngác, "10k là giá ước, nghĩa là khách có thể viết điều ước lên giấy cho tớ. Còn thực hiện điều ước, đó là giá khác."

"À, giới thiệu nhé—— tớ, quản lý cửa hàng, Quý Chiêu, phó quản lý."

Tống Dụ Nhu cười lạnh: "Chỉ huy không quân đúng không? Hai người còn chẳng có nhân viên."

Hứa Tiểu Nhiễn chỉ Tống Dụ Nhu: "... Cậu, nhân viên."

Tống Dụ Nhu: "???

"Không phải, cậu nói rõ, tớ không phải là nhà tài trợ sao?

"Sao lại thành nhân viên?

"Hứa Tiểu Nhiễn! Đừng tưởng cậu là học tỷ thì tớ không dám...

"Tớ đi đây, coi như số vốn này cho chó ăn rồi!"

Cô đại tiểu thư quyền thế Tống Dụ Nhu hoàn toàn bất lực trước Hứa Tiểu Nhiễn, tức gi/ận quay lưng bỏ đi.

Kết quả vừa ra khỏi cửa hàng, đã đụng ngay một cô gái mặt mày tái mét.

"Xin hỏi... đây có thể ước nguyện phải không?"

Cô gái rụt rè hỏi.

Tống Dụ Nhu ngây người một giây, lập tức nở nụ cười nhiệt tình: "Đúng vậy đúng vậy, mời vào trong."

Ch*t ti/ệt, thực sự thành nhân viên rồi!

Sau khi cô gái vào, Tống Dụ Nhu đứng ngoài cửa hàng, bực bội lau mồ hôi trên trán.

Nhưng mà...

Công việc này làm thuê cho thần tiên, chứng kiến hỉ nộ ái ố nhân gian, nghe cũng không tệ.

Dù sao mùa hè còn dài.

Đã đến lúc đón chào câu chuyện mới rồi.

-Hết-

Vệ Vũ

Danh sách chương

3 chương
19/07/2025 05:49
0
19/07/2025 05:46
0
19/07/2025 05:43
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu