Ánh sáng cuối ngàn vạn lần

Chương 5

17/06/2025 15:55

19

Cùng ở Lạc Thành gần được cuộc gọi Lê.

Tôi mắc sao tuần hai lại yên ắng lạ thường?

Khi trở về Cảnh vừa bước bay nghe xôn xao phía sổ.

Tuyết rơi rồi.

Trì cẩn quàng khăn tôi, nhẹ.

"Sau chuyện xong với họ, hãy gọi anh. Anh đến đón em."

Tôi nheo đáp lại thật vui vẻ.

Quay lưng bước Dặc rời đi.

Cậu vẻ hơi g/ầy, lo lắng: "Em uống ở trường sao?"

"Không nuốt Dặc nói, "Khi trai đưa cảm thấy lắm."

"Em luôn nghĩ lần trở về rơi em."

cậu đến đón tôi, nắm tôi, mong được ở bên chút nữa.

"Hồi thấy mọi chọn trai, buồn gì."

"Anh kế thừa công ty, được làm điều mình cưới mình yêu."

"Nhưng sau chọn vì lý do đó, tức đi/ên lên, khổ vô cùng."

"Em tìm trai đ/á/nh nhau trận."

Vì sự hợp tác của hai gia cuối cùng buộc phải chọn buông tôi.

Đứng trước đứa trai tìm đến cửa, trầm mặc hồi rồi nói: lựa chọn."

"Thỉnh thay gặp cô ấy. Nếu cô ra, mọi chuyện kết thúc."

Ban đầu, Dặc định chối.

thích đến mấy chỉ là phụ nữ mà thôi.

Nhưng nhắm lại, cậu lại nhớ đến buổi năm nào, cô bé Văn Lộc mấy tuổi trở về Cảnh giữa biển dự tiệc vẫy hỏi cậu:

"Em trai, kẹo sữa không?"

Từ đó, Dặc bắt đầu học cách chuyện và tính cách của trai, hy vọng ra.

Người hẹn hò, bày tỏ tình cảm thẳng thắn Dặc chứ phải Lê.

Nhưng cậu lại sợ phát hiện, chúng mãi mãi liên quan đến nhau.

Sau bao ngày trăn trở, cậu hỏi câu đùa.

Nhưng lại bình lời.

20

Tiểu đưa đến công ty của Lê.

Hôm cuộc họp quan trọng nên đón mới rơi vào Tiểu Du.

"Chị." Dặc mở vào, dường bình tĩnh lại, đôi đỏ hoe lúc nãy giờ chỉ chút ửng hồng ở khóe.

Du Dặc chớp mắt: "Nếu trai làm khó chị, gọi em. Em vào đ/á/nh nhau tiếp."

Du ra làm khó tôi. cùng tuổi Dặc nhưng sớm tiếp quản công ty, ít đến trường.

Đương nhiên vẻ ngây thơ sáng Dặc.

"Du Dặc với rồi?"

Tôi đáp: "Cậu chỉ chuyện trước là do chủ mưu."

Du tháo ra, day day mũi.

"Trì muốn đàm phán hợp với tôi."

Tân nổi vầng được sao trời nâng khiến gia tộc Văn là gì.

Nhưng sau gạt lợi ích hợp nói: muốn em."

"Không thừa nhận, sự chút thích em."

Ban đầu chỉ nghĩ là cuộc nhân liên minh, hợp tác vì lợi ích.

Tiểu thư Văn gia phóng khoáng tự quốc sắc thiên hương.

Du rằng đối tượng hợp tác rất tốt.

Tốt đến mức nghe Dặc liền nghĩ quả nhiên là vậy.

"Nếu lớn ở Cảnh hai nhà Văn - giao, gặp Cố."

"Lúc đó, động với không?"

Những câu hỏi giả định hồ kiểu khiến luôn cảm thấy khó lời.

Vì vậy chỉ lặng.

Du cảm thấy cay xè, hít sâu tháo chiếc nhẫn trên tay.

"Văn Lộc, sau nhất định phải hạnh phúc."

21

Trì đợi sẵn dưới lầu, đặt bàn thấy liền hỏi với vẻ chiến "Hai muốn lẩu cùng không?"

"Có chứ."

Du Dặc sau lầu, khẩy khiêu khích nhìn Cố.

"Trì tổng đãi sao chúng chối?"

Du gật đầu: "Bất khó từ."

Tôi vốn tưởng mình mình.

Nhưng đặt chiếc nhẫn vào tôi, đột nhiên mỉm cười:

"Nói thật Lộc."

"Trong em, hơi khác biệt không?"

Tôi lặng lẽ nhìn anh.

Vì hôm phải bay, điểm, chỉ mặc áo phao.

Nhưng vầng dương.

22

Trì ngờ chút dẫn hai xuống.

Vốn hớn hở, giờ lạnh lùng lấy xe.

"Cạnh tranh công bằng?"

Trì "Cạnh tranh cái rắm, Lộc thích nhất là anh."

Không khí căng thẳng hơn lần đầu gặp, dám tiếng, thin thít ngồi ghế phụ.

Phía sau là hai kia.

Họ ngày dài lắm, đống thời gian để cạnh tranh công bằng.

Chờ câu thích.

Tôi ra thích cả.

Ngoại truyện Văn Lộc.

1.

Tôi trai làm đoàn, trai bận xử lý công ngồi câu cá giữa giờ.

Câu cá buổi sáng, được tin Tiểu Du.

[Chị ơi, nướng không!]

Tiểu nhấn mạnh, [Chỉ hai chúng ta thôi!]

Dù vậy, khó phớt tin sớm hơn, nhưng bị tin của Tiểu đ/è xuống.

Tôi xoa xoa mũi, quyết định giả vờ thấy, nhẹ nhàng lời Tiểu Du.

Du Dặc: [Chị đợi dưới này!]

Tôi xách túi đúng giờ mà.

Đi địa chỉ Tiểu gửi, đường gặp Cố.

Anh ta vẻ đắc ý, cong cong vẫy tay.

[Ăn nướng, hôm qua mới rồi? Đi cua đi.]

Danh sách chương

4 chương
06/06/2025 01:54
0
17/06/2025 15:55
0
17/06/2025 15:52
0
17/06/2025 15:50
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu