quái vật

Chương 5

14/06/2025 04:36

Cánh cửa phòng bị khóa từ bên ngoài.

Nhưng tôi có sức mạnh phi thường, điều này không làm khó được tôi.

Tôi đ/á tung cửa, ngay lập tức, tôi đờ người ra.

Bên ngoài chất đầy người, dẫn đầu là viện trưởng, tiếp theo là bác sĩ, y tá và bệ/nh nhân.

Trên khuôn mặt họ hiện lên nụ cười khoái trá thống nhất như vừa trả được mối th/ù.

Những người chơi còn lại co rúm trong góc r/un r/ẩy.

Tôi định lao tới bắt viện trưởng.

Không ngờ cả tòa bệ/nh viện đột nhiên rung chuyển dữ dội, sắp sập tới nơi.

Sau đó, một cơn chóng mặt ập đến, tôi ngất đi.

Trước khi mê man, tôi nghe thấy âm thanh điện tử gấp gáp của hệ thống:

【Cảnh báo! Cảnh báo! Bản phụ đang h/ủy ho/ại nghiêm trọng!!!

【Cảnh...】

09

Khi tỉnh dậy, những người chơi còn sót lại xuất hiện trở lại bên ngoài Bệ/nh viện T/âm th/ần Lũng Thành.

Mọi người nhìn nhau ngơ ngác.

Tôi tức gi/ận chất vấn: "Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sau khi tôi và Giang Duy Bạch vào trong?"

"Tại sao các người không ngăn cản họ?"

Gã đàn ông c/ụt tay trợn mắt: "Cô đang đùa à? Mấy thứ đó đều là q/uỷ, làm sao chúng tôi ngăn được?"

Hắn vẻ đắc ý, "Hơn nữa Giang Duy Bạch vốn là boss bản phụ, tay hắn nhuốm đầy m/áu người, đây là kết cục hắn đáng nhận!"

"Tốt nhất hai phe quái vật tự s/át h/ại lẫn nhau, ch*t hết đi là xong!"

Tôi tức gi/ận nhưng không biết nói gì.

Đúng vậy, Giang Duy Bạch là boss bản phụ.

Là kẻ đối lập với loài người.

Nhưng nghĩ về vết s/ẹo trên cổ tay hắn, tôi luôn cảm thất ẩn sau đó nhất định có nguyên do khổ tâm.

Cô gái tóc ngắn đứng ra hòa giải: "Đừng cãi nhau nữa, điều quan trọng nhất bây giờ là làm rõ sự tình."

"Các người không nhận ra sao? Từ khi tỉnh dậy, hệ thống đã biến mất hoàn toàn."

"Như thể bốc hơi vậy."

Nghe xong, sắc mặt mọi người đều tái nhợt.

"Vào bệ/nh viện trước đi, điều tra từ ng/uồn cơn."

Bệ/nh viện lúc này không còn âm u, lạnh lẽo như trước. Mà sáng sủa, sạch sẽ, có thể thấy bóng dáng nhân viên y tế bận rộn.

Như một bệ/nh viện thực sự ngoài đời, nhưng chúng tôi lại thấy rùng mình.

Bởi những con người đang bận rộn kia đều đã ch*t từ lâu.

Có người hỏi: "Chúng ta xuyên không rồi? Hay là ảo cảnh?"

Tôi nhíu mày: "Không biết."

"Nhưng hiện tại chúng ta rất nguy hiểm."

"Hình như họ đã phát hiện ra chúng ta."

Vừa dứt lời, mọi người trong bệ/nh viện đồng loạt dừng tay, quay về phía chúng tôi, mắt vô h/ồn nhưng đồng thanh:

"Phát hiện kẻ xâm nhập."

"Tiêu diệt kẻ xâm nhập."

Chúng tôi bỏ chạy toán lo/ạn.

Nhưng bên ngoài bệ/nh viện trống hoác, không chỗ trốn, vượt quá phạm vi nhất định sẽ bị hủy diệt tự động.

Đành phải chạy vào trong, lợi dụng các phòng ốc chằng chịt để lẩn trốn.

Chúng tôi chạy cuống cuồ/ng trên hành lang. Từ các phòng bệ/nh, quái vật không ngừng xông ra chặn đường.

Kẻ vừa còn nằm bất động trên giường, giây sau đã nhảy dựng lên, mặt mày hung tợn xông tới tôi.

Tôi thậm chí còn thấy bệ/nh nhân đã từng nịnh nọt tôi mấy ngày trước.

Thật vô lý!

Càng lúc càng nhiều bệ/nh nhân đuổi theo, sức tôi dần kiệt.

Phía trước lại xuất hiện thêm đám đông.

Đúng lúc tôi nghĩ mình sẽ ch*t năm 20 tuổi, một lực lượng thần bí bỗng kéo tôi đi.

10

Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi phát hiện mình trong không gian hạt giống, cùng một quầng sáng trắng.

Quầng sáng phát ra giọng điện tử quen thuộc của hệ thống:

【Boss bản phụ đang hôn mê, tinh thần cực kỳ bất ổn. Hắn đã phong tỏa toàn bản phụ, nếu không đ/á/nh thức được hắn, tất cả chúng ta sẽ bị nh/ốt ở đây mãi mãi.】

【Hệ thống phát hiện tình cảm của hắn dành cho cô có chút khác biệt, nên quyết định đưa cô vào mảnh ký ức của hắn để tìm phương pháp phá vỡ.】

【Chọn cô vì những người khác vừa tiếp cận boss đã bị sóng tinh thần bạo ngược của hắn x/é nát.】

【Cô có đồng ý không?】

Tôi nghĩ một lát, bị nh/ốt ở đây cũng ch*t, chi bằng liều một phen.

Liều thì còn có cơ hội.

"Tôi đồng ý."

"Nhưng làm sao tiếp cận..."

Chưa dứt lời, tôi đã bị ném vào một điểm sáng, rồi mất ý thức.

11

Tỉnh dậy, tôi ở trạng thái linh h/ồn lơ lửng giữa không trung.

Không biết Giang Duy Bạch ở đâu, tôi cố gắng bay đi tìm.

Bay mãi, trong tầm mắt hiện ra một ngôi nhà nhỏ.

Tôi thấy một tiểu đoàn tử xinh như búp bê, giống Giang Duy Bạch phiên bản Q.

Một cặp vợ chồng dắt cậu bé.

Người lớn nói: "Con ngoan, bố mẹ dẫn đi m/ua kẹo hồ lô con thích nhé?"

Giang Duy Bạch gật đầu lia lịa: "Vâng ạ, cảm ơn bố mẹ!"

Nhưng rồi tôi thấy họ đem cậu bé b/án cho kẻ buôn người.

Họ cười khoái trá: "Nuôi con trai người khác năm năm, giờ thu hồi vốn."

"Giang Tông Lâm không ngờ con ruột đã bị chúng ta đ/á/nh tráo."

"Đúng là sướng!"

Bọn buôn người b/án Giang Duy Bạch cho một tổ chức bí ẩn. Từ đó, cơn á/c mộng của cậu bắt đầu.

Cảnh vật xoay chuyển, tôi xuất hiện trong bệ/nh viện.

Giang Duy Bạch bị nh/ốt trong lồng sắt. Trước mặt cậu là nhóm người mặc đồ bảo hộ, dẫn đầu là viện trưởng.

Tôi thấy họ tiêm một chất lỏng xanh vào người cậu. Giang Duy Bạch đ/au đớn vật vã, khuôn mặt trắng bệch nhăn nhúm.

Tim tôi thắt lại.

Nhưng lũ người kia lại cười mãn nguyện.

Viện trưởng đầy vẻ say mê: "Gen người cá phải tiêm từ nhỏ mới hiệu quả."

"Xem chúng hòa hợp tốt thế nào kìa."

Phản ứng đào thải của cơ thể vô cùng đ/au đớn.

Nhưng lũ q/uỷ này đã tiêm vô số chất lỏng tương tự vào người Giang Duy Bạch: gen người cá, người ngoài hành tinh, sói, cáo... từ năm 5 tuổi đến 18 tuổi không ngừng nghỉ.

Cho đến khi biến cậu thành con quái vật vừa ý họ.

Giang Duy Bạch hoàn hảo hòa trộn các gen đó, có thể hóa thành bất kỳ dạng động vật nào.

Nhưng vẫn chưa kết thúc.

Họ đem đến một con cá, tiêm th/uốc kích dục để Giang Duy Bạch hóa tiên cá giao phối với nó, làm trò tiêu khiển.

Danh sách chương

4 chương
14/06/2025 04:37
0
14/06/2025 04:36
0
14/06/2025 04:32
0
14/06/2025 04:31
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu