Tôi nheo mắt: "Giám đốc trẻ nhất tập đoàn Thẩm Thị lại lén lướt web giữa giờ làm, như vậy có ổn không?"
"Đừng lắm lời."
Tôi khẽ mỉm cười: "Em đã hẹn cô ấy gặp ở cổng trường, cũng gửi định vị rồi. Đến lúc đó anh cứ ra thẳng cổng trường em nhé. Rồi chúng ta cùng đi."
"Được."
"Nhiên Nhiên," Sở Từ lại gọi tôi, "Em lại cười rồi."
Tôi xoa xoa má mình, đảo mắt: "Học tập khiến em hạnh phúc, xin đừng làm phiền."
Sở Từ:......
9
Tiếng chuông tan học vang lên, tôi chào bạn cùng phòng rồi hớt hải chạy đi.
Thẩm Dĩ An và Gấu Mèo đã đợi sẵn. Thấy hai người, tôi phấn khích vẫy tay lia lịa.
Thẩm Dĩ An từ công ty tới, mặc vest xám lịch lãm. Gấu Mèo thì cosplay nam sinh cấp ba, thậm chí còn cẩn thận diện bộ đồ giả đồng phục.
Tôi lao vào vòng tay Gấu Mèo: "Úi ui, đẹp trai quá! Cho em ôm một cái nào!"
Vừa chạm vào chưa đầy giây, cổ áo tôi đã bị ai đó túm lại.
"Nhiên Nhiên," giọng Sở Từ vang lên sau lưng, "Cậu ta là ai?"
Tôi phủi tay hắn, giọng lạnh như băng: "Cô ấy là ai liên quan gì đến anh? Đừng quên chúng ta đã chia tay rồi, anh không quyền quản em."
Mắt Sở Từ đỏ lập tức, hắn nắm ch/ặt cổ tay tôi không buông: "Anh chưa đồng ý chia tay. Nhiên Nhiên, chúng ta đừng chia tay nữa nhé?"
Dừng một nhịp, giọng hắn càng thêm uất ức: "Lần trước gọi điện đã thấy hai người... Em chia tay anh vì cậu ta sao?"
Tôi: ?
Thẩm Dĩ An: ?
Gấu Mèo: Ồ hô?
Thẩm Dĩ An nghiến răng ken két: "Thẩm Nhiên, em không định giải thích gì sao?"
Tôi vội vàng lắc tay, bộ mặt băng giá tan biến: "Không phải! Không có! Sở Từ đừng có bịa chuyện! Bọn em thậm chí còn chưa tới bước đó! Lúc đó bạn ấy đang giúp em đeo lens thôi!"
Thẩm Dĩ An nhe răng cười nhạt: "Vậy cho anh hỏi, hai người đã tiến triển tới đâu rồi?"
Tôi: Nói ra ba năm yêu nhau chỉ nắm tay thôi thì đúng là hết h/ồn.
10
Thẩm Dĩ An dẫn cả nhóm đến quán cà phê gần trường.
Anh chọn phòng riêng, ngồi đối diện tôi khoanh tay: "Nào, Thẩm Nhiên, giải thích xem nào. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?"
Tôi chắp tay trên gối, thú nhận: "Anh ấy là bạn trai cũ của em."
Sở Từ ngồi cạnh tôi, c/ắt ngang: "Bạn trai hiện tại! Anh chưa đồng ý chia tay."
Thẩm Dĩ An khịt mũi: "Hai người đã làm tới mức nào rồi?"
Tôi liếc anh một cái, thành thật: "Chúng em chỉ nắm tay, thề có trời chứng!"
Thẩm Dĩ An quay sang Sở Từ: "Cậu cũng x/á/c nhận thế?"
Sở Từ liếc nhìn Gấu Mèo, cảnh giác: "Hai người là ai? Tại sao phải giải thích chuyện của bọn tôi?"
Thẩm Dĩ An cười lạnh: "Là ai? Sao không hỏi con bé đang cúi đầu như chim cút kia?"
Sở Từ nhìn tôi. Tôi gượng gạo: "Đó là anh trai em."
Mặt hắn thoáng hiện vẻ ngơ ngác.
"Còn người kia?"
Tôi nhanh nhảu: "Là chị dâu tương lai!"
Thẩm Dĩ An lập tức nở nụ cười như hoa.
Gấu Mèo tròn mắt nhìn tôi. Tôi chắp tay cầu khẩn. Cô ấy thở dài gật đầu: "Ừ..."
Thần sắc Sở Từ biến ảo khôn lường.
Tôi đoán được suy nghĩ của hắn, vội giải thích: "Bạn ấy là coser, đang cosplay nam sinh thôi."
Sở Từ bừng tỉnh.
Thẩm Dĩ An quét mắt hai chúng tôi: "Em gái tôi đã nói chia tay thì coi như xong. Sao cậu còn lằng nhằng?"
Sở Từ mím môi: "Tôi không muốn chia tay. Tôi yêu Nhiên Nhiên, muốn ở bên cô ấy."
Tim tôi khẽ đ/ập mạnh.
"Yêu cô ấy, hay yêu thân phận tiểu thư tập đoàn Thẩm Thị?"
Thẩm Dĩ An rút tờ ngân phiếu từ túi vest: "Đây là ngân phiếu 50 triệu, đổi lấy việc cậu biến khỏi em gái tôi."
Tôi: ?
Đáng lẽ phải có người ném ngân phiếu vào mặt tôi chứ? Sao lại là Sở Từ?
Sở Từ nhếch mép, thong thả rút tờ ngân phiếu trắng: "Tình cảm chúng tôi không đong bằng tiền. Nếu nhất quyết thế..."
Hắn đưa tờ ngân phiếu trống cho Thẩm Dĩ An: "Tùy anh điền số nào, miễn là cho tôi giải quyết rắc rối với Nhiên Nhiên."
Tôi há hốc mồm.
Cả đời chưa thấy cảnh hai gã đàn ông thi nhau vung ngân phiếu vì mình.
Các bạn ơi, hai người đàn ông vì tôi mà thi nhau vung ngân phiếu, ai hiểu được không chứ?!
Nhưng chẳng tờ nào là của tôi!
Thẩm Dĩ An chăm chú nhìn Sở Từ: "Cậu là người Sở gia?"
11
Sở Từ gật đầu.
Tôi và Gấu Mèo nhìn nhau ngơ ngác.
"Sở gia nào?"
"Gia tộc giàu nhất thành phố."
Lời Thẩm Dĩ An như sét đ/á/nh ngang tai.
Ai cơ? Sở Từ? Nhà giàu nhất thành phố?
"Không thể nào!" Tôi phản pháo, "Hồi yêu nhau, anh ấy còn tiếc tiền m/ua giày limited. Phải đợi em lấy cớ kỷ niệm mới tặng làm quà sinh nhật!"
Sở Từ bất lực: "Anh thấy đôi giày đó đắt vô lý nên không m/ua. Nhưng rất cảm động khi em tặng."
Tôi méo xệch mặt, xót ví tiền.
Thẩm Dĩ An chép miệng, nghịch tờ ngân phiếu: "Tờ này tôi nhận. Nhưng hai người chỉ được nói chuyện ở đây."
Tôi trợn tròn mắt.
Thẩm Dĩ An nhún vai: "Đơn giản vì cậu ta cho quá nhiều."
Hả, quả nhiên là anh trai ruột, b/án đứng em gái không chút do dự.
Bình luận
Bình luận Facebook