Hoàng hậu sợ ảnh hưởng đến Đại hoàng tử, chẳng dám công khai chân tướng giữa ta cùng hắn, chỉ nói là ta xúc phạm nàng ta nên mới bị ph/ạt.
Mẫu thân Nhu tần yếu ớt quỳ trước mặt Hoàng thượng, nức nở:
- Cửu An khiến Hoàng hậu nương nương bất mãn đều bởi do ta, xem ra ta vô duyên ở lại bên Hoàng thượng, thà ch*t đi cho xong!
Trò một khóc hai làm náo ba tr/eo c/ổ, mẫu thân dùng ra cũng thành thục. Hoàng thượng lòng mềm, quở trách:
- Chẳng qua một tiểu cung nữ quét dọn! Ái khanh đương nhiệm quốc mẫu, hà tất so đo?
Hoàng hậu đắng miệng không nói được, nghiến răng nghiến lợi. Hoàng thượng ôm Nhu tần cáo lui, thoáng nhìn ta ánh mắt thăm dò.
20
Có Hoàng thượng chống lưng, Hoàng hậu đành nuốt h/ận thả ta về nguyên vẹn. Trên đường về, ta chạm trán Nhị hoàng tử Triệu Du.
Ta dừng chân thi lễ, thẳng thắn hỏi: - Chẳng phải điện hạ đã tiết lộ chuyện của ta với Đại hoàng tử cho Hoàng hậu?
Tuy là nghi vấn, nhưng trong lòng đã rõ. Nhị hoàng tử cũng chẳng giấu giếm: - Bổn vương chỉ lỡ lời đôi câu, ai nghe được thì chẳng rõ.
Ấy là thừa nhận gián tiếp. Hắn lại nói thêm: - Huống chi nói chuyện vô thưởng vô ph/ạt, biết đâu có ngoại hỉ?
Ta hiểu ý hắn. Trong số huynh đệ tranh đoạt vị trí ấy, Tam hoàng tử vì vụ Ngọc phi đã thất sủng, chỉ còn Đại hoàng tử. Nếu Đại hoàng tử gặp nạn, ngai vàng đâu chẳng về tay hắn?
Thừa dịp ngàn năm một thuở, hắn há để lỡ. Chỉ là hắn cũng biết chuyện nhỏ khó lung lạc Đại hoàng tử, lại thiếu chứng cớ, nên mới mớm lời cho Hoàng hậu. Lần này chỉ là thăm dò.
Gặp kẻ thông minh như thế, ta muốn kéo về làm đồng minh thứ hai, bèn hỏi: - Điện hạ có muốn hợp tác?
Nhị hoàng tử mỉa mai: - Ta biết các ngươi mưu đồ gì. Bảo ta phản phúc phụ hoàng, là ngươi đi/ên hay ta dại?
Lại là thăm dò. Hắn chẳng rõ toan tính của ta. Ta đáp: - Điện hạ chế nhạo. Bổn cung chỉ muốn thoát cung, chưa từng hại Thánh thượng. Huống hồ Thánh thượng đã rõ, điện hạ không chứng cớ thì đừng hồ ngôn.
Hắn dọa: - Ngươi không sợ ta vạch trần chuyện này với phụ hoàng?
Ta cười nhạt: - Nếu muốn nói, điện hạ đã nói từ lâu. Đại hoàng tử đa tình, Hoàng thượng dù tin cũng chẳng trách ph/ạt. Chẳng qua ban ta cho hắn. Còn điện hạ... không sợ Hoàng hậu trả th/ù?
Thấy ta không mắc bẫy, Nhị hoàng tử bật cười: - Đa tạ cô nương coi trọng. Nhưng bổn vương vô tâm tranh đoạt, chỉ cầu an phận trong cung.
Hừm, thú vị thật! Vô tâm cái nỗi gì? Hắn muốn mượn đ/ao gi*t người, ngồi rình cá lợi chài. Đâu biết mồi ngon chẳng dễ nuốt!
21
Cuộc đối thoại với Nhị hoàng tử chẳng đi đến đâu. Vừa về đến nơi, ta thấy Tam hoàng tử đang đợi.
Ta cảm tạ hắn đã báo tin cho mẫu thân. Hắn đáp khẽ: - Chuyện nhỏ.
Trong lòng chợt động, ta hỏi: - Vụ án của Ngọc phi nương nương thế nào rồi?
Từ khi mẫu thân hắn thất thế, Hoàng thượng bỏ mặc, người hắn tiều tụy hẳn. - Vẫn chưa có kết quả. - Giọng hắn buồn bã.
Ta an ủi: - Đừng nóng, rồi sẽ có manh mối. Nhưng sao Ngọc phi lại tặng ngọc Quan Âm cho mẫu thân ta?
Từ khi mẫu thân ta nhập cung, chẳng mấy ai đối đãi tử tế. Kẻ cừu địch cũ đột nhiên tặng lễ, chẳng phải kỳ lắm sao?
- Trong thư, mẫu thân có nói: Khi biết Nhu tần hữu hỉ, lòng đố kỵ nổi lên. Bà đến Tư Thiên Giám xin bùa chú, định ném tr/ộm vào Tịch Nguyệt cung. Nhưng Tư Thiên Giám khuyên nên giấu trong vật phẩm, nên mới tặng ngọc Quan Âm.
Tư Thiên Giám? - Ta chau mày - Nếu ta nhớ không lầm, cữu phụ của Nhị hoàng tử chính là Chánh sứ Tư Thiên Giám?
- Đúng thế. Nhưng ta điều tra mấy ngày vẫn không có chứng cớ. Bọn họ quá cẩn thận. - Tam hoàng tử thở dài.
Ta nhắc khéo: - Không có chứng cớ thì tạo ra chứng cớ.
- Tạo chứng cớ? - Hắn trầm ngâm.
Thấy hắn ghi lòng, ta im lặng. Nghe tiếng ho khúc khắc, ta hỏi: - Điện hạ đã uống th/uốc chưa?
- Lũ thái giám hầu hạ qua loa. Ta bận việc mẫu thân nên chẳng để ý. - Giọng hắn nghẹn lại.
Ta cúi xuống tìm ki/ếm. Hắn ngạc nhiên: - Cô nương làm gì thế?
Ta hái bụi cỏ bên đường đưa hắn: - Đây là xa tiền thảo, có tác dụng thanh nhiệt giải đ/ộc. Mỗi ngày dùng một lạng, ngâm nước lạnh một khắc, sắc uống hai lần. Dùng liền ba ngày sẽ đỡ.
Hắn kinh ngạc: - Quả nhiên là con nhà ngự y! Y thuật đắc dụng thật!
Phải vậy. Như mẫu thân ta, sau mười năm chung sống với phụ thân cũng thông y lý. Bà tự tay nấu canh bổ dưỡng cho Hoàng thượng. Từ ngày uống canh ấy, long thể cường tráng, dẻo dai hơn xưa gấp bội.
22
Vừa sảy th/ai chưa bao lâu, mẫu thân lấy cớ dưỡng thân thoái thác thị tẩm, nhân tiện tiến cử mỹ nhân khác. Hậu cung vốn do Hoàng hậu - Ngọc phi thao túng, người mới khó ra mắt Thánh thượng.
Chương 5
Chương 5
Chương 8
Chương 13
Chương 17
Chương 13
Chương 16
Chương 20
Bình luận
Bình luận Facebook