Tìm kiếm gần đây
Trừ phi trên ngôi vị Hoàng hậu, ngồi đó là Nguyệt Nhiêu của ta.
"Ngươi xem, ta yêu Nguyệt Nhiêu của ta biết bao, vì hạnh phúc của nàng, ta có thể quét sạch mọi chướng ngại."
Mà ta đã đ/au đớn đến mức không thốt nên lời, hắn để lại cho ta một bóng lưng màu xanh nhạt, ung dung rời đi.
Hắn đi rồi, nhưng hắn gieo cho ta một cục diện tử lộ, tùy tiện h/ủy ho/ại cả đời ta.
Một trận gió nhẹ khẽ nổi, ngoài rèm kiệu thoảng hương quế hoa, thấm sâu vào tâm can.
Ánh mắt ta thấm đẫm sự lạnh lẽo thăm thẳm.
Tạ Yến Chi, vì chân ái Từ Nguyệt Nhiêu của ngươi, ngươi không chỉ hại ta, còn hại cả tộc họ Thẩm của ta.
Giữa ngươi và ta, là mối h/ận m/áu tanh ngăn cách bởi hàng trăm x/á/c ch*t 💀.
Kiếp này, ngươi vẫn muốn một mình an toàn, để bạch nguyệt quang của ngươi đ/ộc sủng nơi thánh thượng, hưởng trọn vinh hoa phú quý?
Đáng tiếc, ngươi phải thất vọng rồi.
Hôm sau, ta ngồi trên nghi giá Hoàng hậu lộng lẫy, hùng hổ tiến vào chính môn hoàng cung.
Dưới ánh mắt của cả cung, ta khoác bộ cung trang minh hoàng vô cùng quý phái, từng bước tiến về phía Hoàng thượng, từ tay ngài tiếp nhận sách bảo tượng trưng quyền lực.
Là trưởng nữ của Thừa tướng, cử chỉ ta đoan trang đại phương, không tìm thấy một tì vết.
Liếc nhìn thoáng qua, Quý phi Từ Nguyệt Nhiêu dưới đài chằm chằm nhìn ta.
Đôi mắt phượng đẹp đẽ khẽ chếch lên, không che giấu chút nào sự th/ù địch với ta.
Từ Nguyệt Nhiêu vốn dĩ dung nhan tuyệt thế, đôi mắt mê hoặc đa tình tựa nước, xứng danh khuynh thành.
Không giống vẻ mỹ lệ phóng khoáng của nương nương Quý phi, ta da ngọc xươ/ng băng, làn da tựa ngọc đông, như đóa phù dung vừa lên khỏi nước.
Vừa đến tuổi cài trâm, ta mắt sáng răng ngà, có được tuổi xuân đẹp nhất.
Ta khẽ mỉm cười, môi son nhẹ nhàng nhoẻn lên.
Ta biết vẻ đẹp của mình.
Cũng chẳng trách, Quý phi Từ Nguyệt Nhiêu lại lo lắng.
Mà Tạ Yến Chi, càng là thanh đ/ao nàng đã bày sẵn trong cục diện.
Tiền kiếp, Hoàng thượng vốn e dè với chức vị Thừa tướng của phụ thân ta.
Cho nên, việc ngài làm nh/ục ta chỉ là giả, lấy cớ đó trừ khử cả tộc họ Thẩm mới là thật.
Tiên đế tại thế, cảm ân những gì phụ thân đã làm, đặc phong ngài làm Thừa tướng.
Sự thái bình hà thanh hải yến của thiên hạ họ Tống, một nửa là kết quả phụ thân ta vất vả mưu đồ.
Tiên đế để bảo toàn vinh diệu của họ Thẩm, đặc ban một đạo thánh chỉ, lệnh ta làm Hoàng hậu cho hoàng nhi ngài.
Dù lúc đó ta vô sự, ngài cũng sẽ tìm cớ khác trừ khử họ Thẩm.
Chỉ có điều, ta sẽ không cho Hoàng thượng cơ hội này nữa.
Đêm qua, ta cùng phụ thân đàm đạo thâu đêm, phụ thân đã quyết định từ quan hồi hương.
So với tính mạng, vinh hoa phú quý nào phải thứ cấp bách nhất.
Ta ngồi trong Phượng Thê cung đèn hoa rực rỡ, đợi Hoàng thượng tới.
Chỉ là, ngài có thể ở lại bao lâu, ta không dám chắc.
Tiền kiếp, trước khi nhập cung, giáo tập cô cô đã nói nương nương Quý phi là phi tần được sủng ái nhất trong cung.
Hoàng thượng e ngại thánh chỉ của Tiên đế, chỉ có thể phong ta làm Hậu.
Nhưng cả cung đều nói, người vợ thực sự của Hoàng thượng, chỉ có Quý phi Từ Nguyệt Nhiêu.
Nàng là thanh mai trúc mã của ngài.
Cô của nàng, là Dung phi trước kia, nay là Dung Thái phi.
Dung phi trước kia mất con, tâm khí uất kết.
Để nàng cười, Tiên đế đặc hạ lệnh, cho cháu gái Từ Nguyệt Nhiêu nhập cung bầu bạn.
Thân phận Từ Nguyệt Nhiêu hơi phức tạp, mẫu thân nàng từng được Tiên đế chỉ hôn hòa thân Tái Bắc, từ đó mới có nàng.
Trên người Từ Nguyệt Nhiêu, có huyết mạch của Tái Bắc Khả hãn.
Về sau, Tái Bắc Khả hãn từ trên ngựa bất ngờ té xuống qu/a đ/ời.
Nhờ Dung phi khi đó nói tình, Tiên đế bèn đón hai mẹ con về.
Sinh mẫu của Hoàng thượng xuất thân từ phế phi, sau ch*t ở lãnh cung.
Hoàng thượng thuở nhỏ không được sủng ái, chịu sự ng/ược đ/ãi của cung nhân, thậm chí đôi khi cơm cũng thiu.
Từ Nguyệt Nhiêu sinh ra ở đại mạc, tính tình cương liệt thẳng thắn, rất có khí phách.
Trong cung, vô tình gặp mấy mụ nội thị b/ắt n/ạt tiểu hoàng tử, liền xông lên giải vây cho Hoàng thượng.
Có sự giúp đỡ của Từ Nguyệt Nhiêu, ngày tháng của ngài trong cung đỡ hơn trước nhiều.
Qua lại đôi lần, nàng yêu chàng thiếu niên ngoan cường này.
Mà Hoàng thượng, càng yêu người con gái rực rỡ như ánh dương này.
Nàng là tia sáng trong tâm h/ồn vẩn đục của ngài.
Đáng tiếc, dù khởi đầu hoàn mỹ, ai dám bảo đảm kết cục?
Ta thở dài, thẳng lưng vốn hơi khom.
Đầu đầy châu ngọc cùng phượng quan đ/è đ/au vai, ta cố gắng duy trì tư thái đoan trang nhất.
Tử Trúc lập tức tiến lên, hỏi ta có đợi Hoàng thượng tới không.
Ta khẽ cười một tiếng, không để bụng.
Đợi, tất nhiên phải đợi.
Đại hôn đế hậu đường đường, ta không tin ngài dám bác mặt Trung cung, đến đêm thành hôn cũng vắng mặt.
Ngài, nhất định sẽ đến.
Quả nhiên, giây lát sau, một màu minh hoàng trước mặt vén khăn che mặt ta.
Dưới ánh đèn chập chờn, ta lộ nụ cười e lệ, lông mày ngài uyển chuyển, càng thêm mềm lòng người.
Không còn sự áp chế của phụ thân, ngài có chút thiện cảm với ta.
Uống qua hợp cẩm tửu, ngài ngồi trên sàng đạp chất đầy chăn gối hỷ, cùng ta nhìn nhau không lời.
Nhưng ngay giây sau, chưa kịp ta lên tiếng hóa giải ngượng ngùng.
Đại cung nữ bên cạnh Từ Nguyệt Nhiêu vội vàng báo, nói Quý phi s/ay rư/ợu, không cẩn thận trẹo chân, cầu Hoàng thượng đến xem.
Hoàng thượng nghe xong, lập tức như bay phóng ra cửa cung, chỉ để lại cho ta một bóng lưng, mặc ta một mình ngồi trên sàng đạp.
Tử Trúc ngay lập tức bất bình thay ta, nhưng ta căn bản chẳng bận tâm.
Tình nghĩa mấy chục năm của Từ Nguyệt Nhiêu và Hoàng thượng, vị trí trong lòng ngài đương nhiên khác thường.
Lật đổ nàng, nào phải chuyện một sớm một chiều.
Vậy nên, một lúc thất ý ta hà tất để trong lòng?
Nhớ tới họ Thẩm đã an toàn, lòng ta đầy an ổn.
Sau đó bảo Tử Trúc dập tắt nến đèn, ta ngủ ngon cả đêm.
Hôm sau, các phi tần đều đến Phượng Thê cung của ta vấn an.
Họ đều là con cái quan gia do Thái hậu nhét vào hậu cung, chỉ tiếc, họ cả năm nửa tháng cũng không gặp được Hoàng thượng một lần.
Ta lần lượt nhận mặt, sau đó bảo thị nữ ban cho họ các loại lễ vật hậu hĩ.
Chỉ có điều, vị trí dành cho Quý phi Từ Nguyệt Nhiêu vẫn trống.
Tiêu Quý nhân bên cạnh bất bình thay ta.
Nói Quý phi bình thường ngang ngược cũng đành, hôm nay trước mặt Hoàng hậu nương nương đến trễ lâu thế, thật không đặt Trung cung vào mắt.
Chương 8
Chương 10
Chương 25
Chương 9
Chương 11
Chương 14
Chương 14
Chương 10
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook