Ta ở lại họ Lục, ngày ngày tiếp đón các mệnh phụ quan viên địa phương tới thăm. Dù sống ẩn dật, vẫn nghe đồn về hành tung của Lục Đàm Thư.
Nhị hoàng tử cùng Lục Đàm Thư tới Lưỡng Hoài, thẳng tay trừng trị giới quyền quý địa phương. Nhiều quan viên ngã ngựa vào ngục. Chính vì thế, hai người thành mục tiêu của vạn tiễn.
Dù Lục Đàm Thư luôn an ủi ta đừng sợ, lòng vẫn không yên. Kiếp trước tuy ở Hầu Phủ, ta đã nghe về sự tàn khốc của tranh đoạt ngôi vị.
Triều đình hiện nay, đại hoàng tử làm thái tử, xuất thân trung cung hoàng hậu, được công thần ủng hộ. Nhưng hắn xa xỉ vô độ, bị thanh lưu bài xích. Nhị hoàng tử thông minh hơn người, tâm huyết vì dân, dù mẫu tộc thấp hèn vẫn gây dựng thế lực riêng. Đời trước, cuối cùng hắn lên ngôi.
Thấy Lục Đàm Thư thân cận nhị hoàng tử, hẳn đã sớm quy phục dưới trướng. Nghĩ vậy, lòng ta hơi an.
Cho đến đêm kia, Lục Đàm Thư suốt đêm không về. Sáng hôm sau, phủ Lục bị quan binh vây kín. Người tới nói, Lục Đàm Thư thông đồng ngoại tộc, phản quốc đào tẩu.
14
Lục Đàm Thư phản quốc? Ta ch*t cũng không tin!
Nhưng phủ nha đưa ra thư từ thông dịch, lại có quan viên đi cùng làm nhân chứng, chứng cứ rành rành. Phủ Lục bị vây ba ngày, ta sốt ruột đến mồm nổi bỏng.
Nhị hoàng tử sai người lén đưa tin, bảo ta yên tâm. Hắn nói đã phái người tìm tung tích Lục Đàm Thư, có tin tức sẽ báo ngay. Xem tin ấy, lòng ta hơi dịu.
Nhưng từ bài học kiếp trước, ta không thể làm Cố Uyển cam chịu nữa. Năm năm thành hôn, Lục Đàm Thư cũng che chở ta năm năm. Dù ban đầu kết hôn vì lợi dụng nương tựa, giờ đây ta cũng muốn bảo vệ hắn.
Ta cố nhớ lại tin tức về Lục Đàm Thư kiếp trước, nhưng trong đầu chỉ lưu lạc vài manh mối. Trong ký ức, đích muội chưa từng rời kinh thành. Nàng từng than phiền phu quân đi nhậm chức xa, chê đất hoang vu không bằng kinh đô phồn hoa, không chịu đi theo.
Mà Lục Đàm Thư vốn thanh liêm, dù làm Tuần Diêm Ngự Sử cũng không thỏa mãn d/ục v/ọng vật chất của đích muội. Có lần ầm ĩ nhất, những ngày ấy nàng thường lui tới Hầu Phủ. Đích muội luôn muốn ly hôn với Lục Đàm Thư...
Hầu Gia là công thần, thuộc phe thái tử... Những mối qu/an h/ệ chằng chịt ấy đan xen trong đầu, dần dần nối thành mạng lưới. Ta thao thức suốt đêm.
Sáng hôm sau, ta khoác hồng y dài, mở cổng phủ Lục. Quan binh canh cổng lập tức giương thương:
- Phủ doãn có lệnh! Toàn thể phủ Lục cấm ra vào!
Lưỡi đ/ao bạc lấp lánh ánh sáng lạnh, khiến tim ta đ/ập thình thịch. Nhưng nét mặt vẫn điềm nhiên:
- Chiếu theo luật triều đình, ai chịu mười trượng hình ph/ạt đều được đăng đường minh oan!
- Dân phụ là thê tử Lục Đàm Thư, nguyện chịu mười trượng, thay chồng kêu oan!
15
Một trượng, hai trượng... Ta cắn ống tay áo, cố không rên thành tiếng. Gậy trừng ph/ạt thô to nặng trịch, mười trượng xong, mặt tái nhợt, mồ hôi túa như tắm.
Hình ph/ạt thi hành giữa công đường, chốc lát dân chúng đã đứng kín sân. - Người đường hạ là ai? Tri phủ gõ mộc kinh đường hỏi.
Chính hắn ra lệnh vây phủ Lục, truy nã Lục Đàm Thư. Hắn... là người của thái tử.
Ta gắng gượng đứng dậy: - Dân phụ là thê tử Lục Đàm Thư.
- Đến đây việc gì?
- Thiếp đến minh oan cho phu quân! - Ta ngẩng đầu - Phu quân thiếp không hề phản quốc!
- Hoang đường! - Tri phủ quát - Lục Đàm Thư thông dịch, chứng cứ rành rành!
- Dám hỏi đại nhân, phu quân thông dịch để cầu vật gì?
- Tất nhiên là cầu tài!
- Tài ở đâu? - Ta hỏi ngược.
Không ai đáp. Từ bài học Hầu Phủ kiếp trước, ta quản gia cực nghiêm. Khi soát phủ, quan binh không tìm được mảy may. Mà Lục Đàm Thư từng khen ngợi cách quản lý của ta, áp dụng y phương thức tại Sát Viện. Dù Lục Đàm Thư mất tích, không ai dám vu cho nhị hoàng tử phản quốc. May thay nhị hoàng tử phòng bị kịp, Sát Viện cũng không tìm được gì.
Rốt cuộc Lục Đàm Thư vì đâu phản quốc? Việc này đến giờ vẫn là bí ẩn.
- Dù tạm chưa tìm được tài vật, nhưng có thư từ qua lại với ngoại tộc, ngươi còn biện giải thế nào?
Tri phủ đưa ra phong thư. Ta xem qua, quả là chữ Lục Đàm Thư. Nhưng sao nào?
Ta bả nha dịch lấy giấy bút, phóng bút lâm mô toàn văn. Sư gia phủ nha cầm hai thư xem xét hồi lâu: - Quả thật không phân biệt được nét chữ.
- Bẩm đại nhân, nét chữ có thể giả mạo - Ta ngẩng đầu nói - Dân phụ chỉ thông thạo thư pháp đã có thể bắt chước chữ phu quân đến chín mười phần.
- Thánh triều nhân tài như rừng, chỉ dựa vào phong thư không rõ ng/uồn gốc đã vu họa cho Tuần Diêm Ngự Sử thanh liêm phản quốc?
- Thật quá hoang đường!
Theo lời ta, dân chúng xôn xao bàn tán. Phải vậy, Lục Đàm Thư đến Phụng Thiên hai năm, trừng trị vô số tham quan, được lòng dân. Trong thâm tâm, bách tính không tin hắn phản quốc.
Dân tình sôi sục, tri phủ đành gõ mộc kinh đường lần nữa.
- Dẫn nhân chứng lên!
Một nam tử áo tù bị giải vào. - Tội thần là phó thủ của Lục Đàm Thư - Hắn nói - Lục Đàm Thư thông đồng Oa Khấu buôn lậu trục lợi, tiểu nhân từng mục kích... cũng... bị ép tham dự vài việc.
- Đã mục kích, vậy xin hỏi ngươi thấy vào lúc nào, nơi đâu? - Ta chất vấn.
Hắn nói ngày tháng địa điểm, ta nghe xong bật cười. Những ngày ấy Lục Đàm Thư tuy không ở trong thành, nhưng cũng không hề tại nơi hắn nói.
Bình luận
Bình luận Facebook