Thợ Săn Ảnh và Tổng Giám Đốc

Chương 4

04/09/2025 10:56

Chưa đi được hai bước, tôi đã đ/âm sầm vào một vật cứng ngắc. Tôi không dám hé răng nửa lời, lúc này Tần Bạc từ từ thầm thì bên tai tôi: "Ngẩng mặt lên."

Toang rồi! Hắn chắc chắn vẫn nhớ!

Tôi cắn ch/ặt răng, từ từ ngẩng đầu lên đối diện ánh mắt hắn. Khi hai ánh nhìn giao nhau, thoáng chốc tôi thấy gương mặt hắn lóe lên vẻ khác thường.

Nói cho cùng thì bọn tôi đã chủ định h/ãm h/ại hắn. Nhưng hắn không đến nỗi trả th/ù tôi chứ? Lòng tôi rối bời, hơn nữa đêm đó rõ ràng tôi mới là người chịu thiệt!

Không biết bao lâu sau, Tần Bạc mới gật đầu nhẹ: "Đi đi."

Tôi lập tức ba chân bốn cẳng chuồn mất.

Ngoái đầu nhìn lại từ xa, Tần Bạc dường như vẫn đang nói gì đó với Triệu Mộng Lân. Không biết hắn còn nhớ lời tôi dặn đêm đó không. Tôi từng nói: "Sếp bảo nghệ sĩ công ty chúng tôi đến đàm phán với ngài" nhưng không hề nhắc tên Triệu Mộng Lân.

Tôi lau vội giọt mồ hôi, linh tính mách bảo điều chẳng lành.

4

Tần Bạc không ở lại lâu. Sau khi hắn đi, Triệu Mộng Lân kéo tay tôi reo lên đầy phấn khích: "Tiểu Mạc! Chị cảm thấy mình sắp đổi đời rồi!"

Tôi đờ đẫn: "Chúc mừng chị."

"Mỗi mình em được Tần tổng nói chuyện đấy! Chiều quay phim đạo diễn còn thay đổi thái độ với chị. Không trách sếp bắt chị phải tiếp cận hắn. Mà sao mặt em tái nhợt thế? Tối hôm đó rốt cuộc có chuyện gì?"

Một tràng câu hỏi khiến tôi bối rối. Tôi quay mặt đi: "Chị Triệu, em đ/au bụng."

Cô ta vỗ vỗ đầu tôi: "Vậy mai em nghỉ đi, ngày mai cũng không có mấy cảnh quay."

Tôi gật đầu. Hôm sau, tôi lăn lộn trên giường khách sạn nghịch điện thoại cả ngày. Tối đến khi Triệu Mộng Lân về, cô ta nhảy cẫng lên hò hét.

"Tần tổng hôm nay lại đến trường quay! Còn hỏi chị quay phim có mệt không. Trời ơi không lẽ hắn để ý chị?"

Tôi chớp mắt, bỗng thấy mũi cay cay.

Dù một đêm tình tứ không đủ nuôi dưỡng tình cảm, nhưng sự lạnh nhạt đột ngột vẫn khiến người ta khó chịu. Tôi cũng không hiểu mình đang thất vọng vì điều gì.

"À mà Tần tổng nói dạo này sẽ ở lại đây một thời gian, do đi vội chưa mang theo trợ lý. Chị đã đề cử em đi đấy." Triệu Mộng Lân nói rồi nhoẻn miệng cười đầy mê hoặc với tôi đang ngơ ngác, "Cố lên nhé, cả đời sau này của chị trông cậy vào em đó."

Trong chốc lát, tôi chỉ muốn kéo Triệu Mộng Lân cùng nhảy từ ban công tầng 38 xuống đất. Đúng là kẻ bị b/án còn giúp người ta đếm tiền!

Tần Bạc quả nhiên vẫn nuôi dã tâm trả th/ù!

Triệu Mộng Lân hoàn toàn không nhận ra nội tâm dậy sóng của tôi. Cô ta vui vẻ đưa tôi địa chỉ khách sạn: "Đi nhanh đi, không lâu đâu. Nhớ nói nhiều lời tốt cho chị nhé."

Tôi khịt mũi: "Chị đẩy em lên đoạn đầu đài mà cứ tưởng em ngốc sao?"

Triệu Mộng Lân trợn mắt, túm cổ áo ném tôi ra ngoài. Đứng giữa hành lang ngơ ngác, tôi nghĩ thôi thì ch*t cũng được!

Tần Bạc quả đúng là đại gia. Khách sạn ghi trong địa chỉ là loại năm sao sang chảnh. Tôi lững thững bước tới, nghĩ bụng nếu hắn thực sự muốn ký hợp đồng với chị Triệu, có khi tôi cũng được nương theo. Còn nếu hắn muốn đ/á/nh tôi, thì... cứ đ/á/nh vậy.

Lần mò tới phòng Tần Bạc, tôi gõ cửa. Cánh cửa mở ra, hắn quấn khăn tắm ở hông, để lộ thân trên cuồn cuộn cơ bắp. Những múi bụng săn chắc khiến người ta chỉ muốn sờ thử.

Tôi chợt nhớ đêm đó, hình như... tôi đã sờ rồi nhỉ?

"Vào đi." Giọng hắn lạnh nhạt.

Tôi theo sau. Khách sạn này trang bị hạng sang, ban công còn có cả bể bơi riêng.

"Mạc Lương, đúng tên cậu phải không? Lâu không gặp." Hắn đi phía trước không ngoảnh lại, giọng đầy ám muội.

Tôi c/âm như hến.

Mãi sau, tôi ấp úng: "Anh tiếp cận chị Triệu... là để dụ tôi tới đây phải không?"

Nếu muốn trả th/ù, chỉ cần chờ tôi vào ngõ hẹp đ/á/nh một trận là xong, cần gì phức tạp thế?

"Cậu nghĩ nhiều rồi. Cô ấy là diễn viên tốt, chỉ bị giới hạn bởi môi trường. Tôi cũng không phải không hứng thú với cô ấy."

Tôi cúi đầu. Vậy hắn cố tình gọi tôi tới để làm gì?

Tần Bạc xoay người: "Ra bể bơi kiểm tra nhiệt độ nước đi."

Tôi bước tới, đúng là sai khiến người khác thành thạo thật. Tôi lê từng bước nặng nề ra mép bể, thò tay xuống nước. Lạnh cóng.

Chờ đã, bể bơi cần kiểm tra nhiệt độ làm gì? Tôi ngẩng lên định hỏi thì đã bị một cú đ/á vào lưng, cả người lao ùm xuống nước.

Vùng vẫy hai giây, một cánh tay vòng qua eo kéo tôi lên. Tôi há hốc thở, tay bám vào thân hình trần đẫm nước trước mặt.

"Chạy nhanh lắm nhỉ? Sợ tôi ăn thịt cậu à?" Ánh mắt Tần Bạc lóe lên hung ý. Tôi chưa kịp mở miệng, hắn đã đ/è sau gáy tôi, cúi xuống cắn x/é môi tôi th/ô b/ạo.

Tôi đ/au đớn lắp bắp: "Đêm đó... anh say khướt, ai biết tỉnh dậy anh có gi*t tôi không!"

Tần Bạc buông ra, ép tôi vào thành bể, gằn giọng: "Vậy thì ch*t sớm hay muộn khác gì nhau? Tao đã săn lùng mày khắp nơi đấy."

Vượt ngàn dặm để lấy mạng tôi? Tim tôi đ/ập thình thịch. Thì ra chuyến này hắn tới đoàn phim, vừa để tuyển người vừa để truy sát tôi.

Tần Bạc cúi xuống cắn một phát vào cổ tôi, khiến tôi có ảo giác hắn sắp hút m/áu.

Nhưng hắn chỉ động chân động tay vài cái như hình ph/ạt. Khi tôi ướt nhèm bò lên bờ, hắn đã vào phòng tắm.

"Tối nay có tiệc, cậu đi theo để đỡ rư/ợu." Giọng hắn vang từ phòng tắm.

Tôi lau mặt, ừ một tiếng.

5

Tần Bạc khi say có xu hướng b/ạo l/ực và không kén đối tượng. Nếu tối nay hắn say mà chỉ có mình tôi bên cạnh, tình cảnh thật nguy hiểm.

Tới nơi tổ chức tiệc, tôi dán mắt theo từng động tĩnh của hắn.

Hắn nhấp ngụm nước thanh nhã, rồi khẽ ve vuốt cằm tôi cười: "Làm gì vậy? Mắt sắp lồi ra rồi kìa."

"Anh không được uống rư/ợu." Tôi nói. Hắn nhướng mày.

Phải thừa nhận, Tần Bạc đúng là hàng hiếm. Chỉ ngồi không thôi đã thu hút vô số ánh nhìn thèm muốn không che giấu.

Danh sách chương

5 chương
06/06/2025 10:30
0
06/06/2025 10:30
0
04/09/2025 10:56
0
04/09/2025 10:48
0
04/09/2025 10:44
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu