Beta Trong Truyện Alpha Omega

Chương 10

18/09/2025 14:22

Tôi nhanh chóng giơ tay nắm lấy nó, dùng hết sức x/é đ/ứt những mạch m/áu thịt đang quấn quanh. Cảm giác ép nghẹn bỗng dâng trào, dòng axit dạ dày tràn ra ào ạt khiến tôi không kịp né tránh, phần chân cơ giáp bị ăn mòn.

『Độ nguyên vẹn hiện tại: 90%, chức năng di chuyển và chạy bị ảnh hưởng.』Một giọng nói điện tử vang lên.

Tôi nghiến răng rẽ vào một góc trong bụng Trùng Mẫu, dùng hết sức đ/ấm mạnh vào thành dạ dày. Cả bộ máy tiêu hóa co thắt đi/ên cuồ/ng, luồng khí xoáy cuốn lấy thân tôi phóng ra từ miệng Trùng Mẫu. Tôi hét lớn với hai người họ: 『Gi*t nó đi!』

Mất đi hạt nhân năng lượng bảo vệ, Trùng Mẫu trở nên yếu ớt và hoàn toàn gục ngã dưới làn tia laser.

『Minh Chiêu!』Mạnh Cửu An gầm lên gi/ận dữ. Tôi gi/ật b/ắn người, định quay đầu bỏ chạy thì đã bị Cố Ánh Nam chặn lại: 『Cậu quá đáng đấy!』

『Nói chuyện tử tế đi nào!』Hai bên vai tôi bị khóa ch/ặt, cả người bị nhấc bổng khỏi mặt đất mang ra khỏi hang động.

Người cha rẻ tiền của Cố Ánh Nam không hiểu bằng cách nào đã vượt phong tỏa chạy vào. Ông ta hét lên phấn khích: 『Ánh Nam! Con trai ngoan! Đưa hạt nhân năng lượng cho cha!』

Cố Ánh Nam bực dọc đ/ấm mạnh, cú đ/ấm từ cơ giáp đóng ch/ặt ông ta vào vách đ/á: 『Cho mày vài phần thể diện lại lên mặt đòi đạo mạo. Lo mà làm tốt vai thủ lĩnh đi, đừng xen vào chuyện người khác.』

Sau chiến thắng, cả hai phe đều muốn hòa hoãn để ăn mừng. Đêm đó, ánh lửa nhuộm đỏ bầu trời, còn tôi lặng lẽ chuẩn bị phi thuyền.

Ngoảnh lại nhìn, lòng dâng lên nhiều cảm khái. Hóa ra tôi đã xông pha nơi chiến trường này những mấy năm trời!

『Định đi đâu thế?』Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong bóng tối.

『Sáu mươi triệu năm ánh sáng.』Tôi trả lời theo phản xạ rồi gi/ật mình nhận ra sai lầm. Quay đầu lại, không chỉ một mà đến hai người đứng đó.

『Tiểu Chiêu, cậu định đi khai hoang à?』Cố Ánh Nam nghi ngờ hỏi. Trong ký ức cậu ta, những hành tinh cách xa sáu mươi triệu năm ánh sáng hầu như chưa được khai phá.

Mạnh Cửu An cười khẩy: 『Trốn n/ợ cũng không cần xa thế.』

Tôi đảo mắt: 『Thám hiểm, không hiểu à?』

『Vậy tôi đi cùng Tiểu Chiêu được không?』Cố Ánh Nam mỉm cười, rõ ràng chẳng tin tí nào.

Tôi bực bội vuốt tóc: 『Nói thật đấy! Một người là nguyên soái, một người là thủ lĩnh, không phải lo công việc sao?』

Tính tôi không chịu ngồi yên một chỗ. Hồi ở hành tinh rác, tôi đã lang thang khắp nơi. Đến thủ đô lại tiếp tục phiêu bạt qua mười mấy chiến trường. Cứ bắt tôi ở lì một nơi, cảm giác kí/ch th/ích sẽ dần phai nhạt.

Hai vị trước mặt này thân phận nh.ạy cả.m, chỉ cần biệt tích lâu ngày là Liên Bang sẽ nổi sóng.

『Hay thế này, tôi gửi bưu thiếp về cho các cậu được không?』

Cứ lằng nhằng thế này tôi thực sự phát ngấy!

Cố Ánh Nam đưa cho tôi sợi dây chuyền: 『Cậu cầm lấy cái này đi.』

Đó là vật bất ly thân của cậu ta. Do dự một lát, tôi đành nhận lấy.

Mạnh Cửu An ném tới tấm huy chương nền trắng hoa vàng - biểu tượng cho vinh quang tối cao.

『Cầm lấy.』

Nói không xúc động là giả. Nhưng tôi chưa sẵn sàng cho một mối qu/an h/ệ. Chào từ biệt hai người, tôi bước lên phi thuyền.

Hành tinh nhuốm màu tang thương đang đ/âm chồi non, thu nhỏ dần trong mắt tôi. Ngước nhìn - biển sao mênh mông, hành trình của tôi sắp bắt đầu.

-Hết-

Danh sách chương

3 chương
18/09/2025 14:22
0
18/09/2025 14:19
0
18/09/2025 14:17
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu