1
Tôi là một Beta sống trong thế giới ABO. Là phó quan của nam chính Alpha, đồng thời là bạn thuở nhỏ của nam chính Omega.
Tôi tính tình thật thà, không biết tán tỉnh ai, ước mơ lớn nhất là xông pha chiến trường với khí thế "mọt công việc" khắc trên mặt.
Cho đến một ngày, cả A và O cùng tỏ tình với tôi...
C/ứu mạng, quên mất ở đây còn có hai bộ n/ão yêu đương m/ù quá/ng!
2
Như bạn thấy đấy, đây là thế giới ABO và tôi là một trong số đông đảo Beta chiếm phần lớn dân số.
Đêm đã khuya, tiếng chuông gấp rút khiến tôi gi/ật mình tỉnh giấc, bật dậy khỏi giường và ngay lập tức bắt máy liên lạc của cấp trên.
"Minh Chiêu... đến đây..." Hơi thở dồn dập của đối phương truyền qua tai nghe khiến tôi rùng mình.
Tôi xoa trán, với lấy bộ đồ trên giá mặc vội, vừa bước ra ngoài vừa hỏi: "Cần gọi ai đến giúp ngài không ạ?"
Tiếng cười trầm khàn vang lên từ máy, xen lẫn ti/ếng r/ên nghẹn: "Minh Chiêu, cậu vẫn cứ nguyên xi như vậy..."
Cấp trên của tôi - Mạnh Cửu An là Alpha mạnh nhất liên bang, sắp bước sang tuổi ba mươi vẫn chưa tìm được đối tượng phù hợp, trở thành trai tơ bất đắc chí. Bản thân hắn không sốt ruột nhưng cả liên bang thì như ngồi trên đống lửa.
Một là thời kỳ nh.ạy cả.m không được giải tỏa sẽ gây nguy hiểm xã hội. Hai là không có con nối dõi, gen ưu tú không được lưu truyền.
Nhưng thực tế, Mạnh Cửu An sẽ gặp định mệnh Omega của mình trong buổi yến tiệc sắp tới, trải qua bao sóng gió rồi chung một nhà.
Tôi bước lên máy bay, thở dài n/ão nề nhìn bóng mình trong kính với hai quầng thâm như gấu trúc.
Vừa từ chiến trường trở về, chưa kịp ngủ đã bị lôi khỏi giường tiếp tục làm thuê cho sếp. Dù xuyên qua vẫn không thoát kiếp công nhân!
Cảm ơn khoa học kỹ thuật, chỉ mười phút sau tôi đã có mặt tại dinh thự của Mạnh Cửu An.
Đó là một biệt thự khổng lồ, sang trọng hơn cái tổ chim của dân làm thuê chúng tôi gấp vạn lần.
Quản gia vội vã đón ra, mặt mày lo lắng.
Tôi gật đầu chào, quen thuộc rẽ qua khu vườn nhỏ, dừng trước cánh cửa kim loại sáng loáng gõ ba tiếng.
"Thưa sếp, tôi đến rồi."
"Cút!" Vật gì đó đ/ập mạnh vào cửa, cách đỉnh đầu tôi chỉ một khoảng hẹp khiến mặt cửa lồi lên.
Đã quá quen cảnh này, tôi đẩy cửa bước vào. Trên sàn tập rộng thênh thang, một con thú sao khổng lồ nằm bẹp dí dưới thân hình Mạnh Cửu An. Hắn ngẩng lên nhìn tôi, mắt đỏ ngầu.
Là Beta nên tôi không ngửi thấy mùi hormone nồng nặc trong không khí, chỉ cảm thấy bầu không khí ngột ngạt.
"Tôi đi thay đồ tác chiến." Mặt lạnh như tiền, tôi cởi áo khoác ngoài, với lấy bộ quân phục bên cạnh.
Ánh mắt đục khoét như rắn đ/ộc luồn dọc sống lưng tôi, không nghi ngờ gì là của Mạnh Cửu An. Cứ đến kỳ nh.ạy cả.m là hắn lại thích nhìn tôi như vậy. Beta như tôi dù bị nhìn cũng chẳng mất miếng thịt nào, kệ.
Bộ đồ tác chiến màu đen ôm sát, để lộ đường eo thon săn chắc. Tôi từng đề xuất đổi sang trang phục bảo hộ kỹ càng hơn nhưng bị từ chối.
Đẹp thì đẹp thật, nhưng sợ gió máy...
Chuẩn bị xong xuôi, tôi gật đầu với Cửu An ra hiệu sẵn sàng.
3
Đánh nhau quả là liều th/uốc xả stress. Mái nhà tập bị bật tung nửa bên, tôi đ/è lên ng/ười Mạnh Cửu An, tung cú đ/ấm chất đầy phẫn nộ của kẻ làm thuê vào mặt tên tư bản đáng gh/ét.
Mạnh Cửu An đỡ gọn, dùng lực eo lật ngược thế cờ. Trong chớp mắt, má tôi dính sàn lạnh buốt, hai tay bị khóa sau lưng, còn hắn thì đ/è lên ng/ười tôi, cúi xuống hít hà sau gáy.
Cả người tôi nổi da gà, ngửa cổ đ/ập mạnh vào cằm đối phương. Mạnh Cửu An rên đ/au, lăn ra khỏi người tôi. Nhân cơ hội, tôi rút ống tiêm tịnh đã chuẩn bị sẵn đ/âm mạnh vào cánh tay hắn.
"Haha, đúng là Beta chính hiệu!" Mạnh Cửu An cười ngặt nghẽo, giọng cười ngày càng đi/ên lo/ạn.
Mạnh Cửu An thời kỳ nh.ạy cả.m đúng là thằng đi/ên, chả đáng để bận tâm. Tôi đứng dậy lấy khăn lau mồ hôi.
"Minh Chiêu, làm Beta thật phí cho cậu." Mạnh Cửu An áp sát sau lưng, cằm dựa vào vai tôi, hai tay vô h/ồn đặt lên eo.
Hơi nóng từ lòng bàn tay khiến bụng tôi co thắt. Chưa kịp phản ứng, tôi đã giáng khuỷu tay vào ng/ực hắn, đẩy ra xa.
"Sếp, đừng quấy rối nhân viên." Tôi cảnh cáo với khuôn mặt phẳng lỳ, "Không tôi sẽ tố cáo ông quấy rối tình dục. Và nhớ chuẩn bị cho buổi yến tiệc ba ngày nữa."
4
Buổi yến tiệc chiến thắng lộng lẫy như chính chủ nhân của nó. Tháp champagne lấp lánh dưới ánh đèn, men say nồng nặc quyện trong điệu nhạc du dương, phô bày vẻ xa hoa phù phiếm của giới thượng lưu.
Vốn không thích chốn ồn ào, tôi lẳng lặng ngồi trong góc nhâm nhi hết miếng bánh ngọt.
Khi cảm giác kí/ch th/ích nơi chiến trường ng/uội dần, sự xa xỉ hời hợt này khiến tôi buồn ngủ díp mắt. Trái lại, Mạnh Cửu An đang tỏa sáng giữa đám đông vây quanh, nụ cười đĩnh đạc khác hẳn hình ảnh con chó dại ba ngày trước.
Nhờ chiến thắng vang dội ở chiến trường lân cận, thanh thế của hắn càng lên như diều gặp gió. Gương mặt điển trai của hắn phủ khắp phố phường, khiến những kẻ tiểu tốt như chúng tôi càng thêm mờ nhạt. Nhưng tôi không bận tâm, chỉ muốn âm thầm ki/ếm chác và đổ m/áu nơi sa trường.
Mấy đồng nghiệp khác cũng bị vây kín, riêng tôi đứng ngoài lề như kẻ lạc loài. Đâu có gì lạ khi tôi là Beta duy nhất trong "quân đoàn Mạnh gia".
"Minh Chiêu?" Giọng gọi đầy ngờ vực vang sau lưng.
Tôi ngoảnh lại, bất ngờ gặp người không ngờ tới: "Ánh Nam?"
Cố Ánh Nam ngượng ngùng đẩy lại gọng kính đen, bộ vest rộng thùng thình treo trên thân hình g/ầy guộc. Làn da trắng bệch để lộ rõ mạch m/áu sau những năm dài trong phòng thí nghiệm.
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 5
Chương 8
Chương 8
Chương 15
Bình luận
Bình luận Facebook