0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngTôi và chồng cùng một làng. Hồi nhỏ, mẹ tôi rất thiên vị, đồ ăn ngon hay đồ chơi đẹp đều dành hết cho chị gái. Mỗi khi được phát táo, chị tôi luôn cắn một miếng rồi mới đưa cho tôi. Mẹ tôi thường bảo: 'Nó là đứa trẻ ăn cứt, con đừng để ý làm gì!' Lớn lên chút nữa, tôi mới biết suy nghĩ: Tại sao mình không phải là đứa trẻ ăn cứt nhỉ? Cho đến khi mẹ chồng bưng ra đĩa bí ngòi hầm cà tím, tôi chợt hiểu rằng trí thông minh của mình đã bị xúc phạm nghiêm trọng.
Chương 14
Bình luận
Bình luận Facebook