0
Lượt đọc0
Theo dõi12
ChươngTôi đã đi theo Lục Yến cả đời, sinh con đẻ cái cho hắn, đến khi hắn qu/a đ/ời cũng chưa từng được hứa hẹn một hôn lễ. Trong di vật của hắn, tôi phát hiện ra tấm ảnh mà hắn luôn cất trong ví tiền, mới biết trong lòng hắn vẫn luôn có bóng hình một người. Năm tôi bảy mươi tuổi uống th/uốc t/ự s*t, hai đứa con trai nhìn tôi vật vã ch*t dưới cơn mưa nắng mà dửng dưng. Sau khi tôi tắt thở, chúng thẳng tay đem tôi đi hỏa táng, lại còn cho là xui xẻo nên chẳng thèm lấy cả hộp tro, trực tiếp xả tro tàn của tôi xuống cống thải lò th/iêu. Còn di vật của tôi bị vứt bừa bãi ngoài sân như đống rác... Mở mắt lần nữa, tôi trở về thời điểm bạch nguyệt quang của hắn dắt con đến nhà. Khi ba cha con hắn không ngừng chỉ trích tôi lạnh nhạt, không chịu thu nhận mẹ con họ, tôi rút tờ giấy ly hôn, thẳng lưng rời khỏi ngôi nhà ấy. Nhưng không ngờ sau khi tôi đi, họ lại hoàn toàn sụp đổ.
Chương 9
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 16
Chương 26
Chương 7
Chương 22
Chương 17
Chương 13
Bình luận
Bình luận Facebook