0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngMẹ tôi hiền lành như cục bột, bố tôi chất phác đúng điệu.
Có câu "vật cùng tất phản", hai người lại đẻ ra tôi - con bé "góa phụ đen" tinh quái nhất xóm.
Lên ba, tôi trộn th/uốc xổ rồi thả pháo điện n/ổ banh nhà vệ sinh công cộng.
Năm tuổi, lén lấy đồ lót của dì Vương ném vào chăn chú Triệu.
Bảy tuổi, mượn danh bố viết thư tình gửi bà góa Lý cạnh nhà.
Mười tuổi, l/ột sạch đồ ông Tôn dụ cho kẹo rồi treo tòng teng ngược trên cành cây.
Vì thanh danh của tôi, hai cụ cắn răng chịu đựng suốt bao năm không dám về quê.
Đến năm tôi tốt nghiệp đại học, bác cả gọi điện réo:
"Nhà mày không có trai nối dõi, sắp tuyệt tự rồi. Ra đây bàn chuyện kế thừa gia sản!"
"Tao đã xin được nhà giàu lấy con bé về, được 500 triệu đồng hồi môn cho thằng cu nhà tao cưới vợ."
"Mau kiểm kê tài sản nhà đất, giao hết cho con trai tao giữ hộ."
"Nghe lời tao, sau này còn cho vợ chồng mày một chỗ ch/ôn trong nghĩa trang dòng họ."
Ồ? Nhà mình cũng có mồ mả tổ tiên ư?
Sao không nói sớm? Tôi chưa từng... đào m/ộ tổ bao giờ cả!
Chương 9
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 16
Chương 26
Chương 7
Chương 22
Chương 17
Chương 13
Bình luận
Bình luận Facebook