0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngLỡ đêm đó ngủ cùng Phó Dụ Châu.
Anh bạn thân của anh trai tôi.
Đối tượng hôn nhân sắp đặt mà em gái tôi để mắt tới.
Trong căn nhà này, anh trai là người thừa kế được bố mẹ kỳ vọng.
Em gái là cô út được cưng chiều nhất.
Chỉ có tôi - đứa con thứ bị ghẻ lạnh - sớm bị đưa ra nước ngoài từ nhỏ.
Nghĩ đến cảnh em gái tôi gào thét phản đối, đầu tôi đ/au như búa bổ.
Tôi tìm cách gặp riêng Phó Dụ Châu đưa ra ba điều ước:
"Người lớn cả rồi. Chuyện đêm đó chỉ trời biết đất biết, anh biết tôi biết thôi."
"Tôi sẽ không đòi anh chịu trách nhiệm."
Đôi mắt Phó Dụ Châu nheo lại, nụ cười tà mị đầy mê hoặc:
"Vậy em nghĩ xem... phải chịu trách nhiệm thế nào với anh đi."
Chương 7
Chương 22
Chương 17
Chương 13
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 7: END
Chương 18
Chương 14
Bình luận
Bình luận Facebook