0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngTừ nhỏ tôi đã nghịch ngợm. Anh trai gặp t/ai n/ạn xe, đầu óc tổn thương. Tôi chạy đến thêm dầu vào lửa.
"Em có th/ai rồi, chắc là của anh."
"Trống mấy người bạn trai thì anh là người lớn nhất giỏi nhất, anh phải chịu trách nhiệm."
Giang Tự biến sắc mặt, ấp úng:
"Không... không..."
Tôi cố tình hiểu sai:
"Nóng lòng muốn cưới em à?"
"Chưa... chưa..."
"Không có em thì sống không nổi?"
Tôi đi hỏi dì Giang, liệu Giang Tự có nguy cơ hồi phục trí nhớ không.
Dì Giang nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp:
"Giang Tự không mất trí nhớ, chỉ là chấn động n/ão thôi."
Chương 7
Chương 22
Chương 17
Chương 13
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 7: END
Chương 18
Chương 14
Bình luận
Bình luận Facebook