0
Lượt đọc0
Theo dõi9
ChươngTừ nhỏ tôi đã được nuôi dạy để trở thành nàng dâu họ Tống.
Dịu dàng đoan trang, ăn nói cẩn trọng từng lời, được xem là "tiểu thư đài các" mẫu mực. Trong buổi yến tiệc, chim hoàng yến của Tống Uyên cố ý hất rư/ợu lên váy tôi, miệng lẩm bẩm "xin lỗi" nhưng ánh mắt đầy khiêu khích.
Trước ánh mắt mọi người, tôi vẫn giữ nét điềm tĩnh thường ngày, chuẩn bị nở nụ cười nói "không sao". Đột nhiên một dòng chữ chạy ngang tầm mắt:
[Chạy đi! Nữ chính nhẫn nhục như rùa thần, sau 5 năm hôn nhân uất ức mà ch*t, nam chính mới nhận ra mình yêu mà không hay, ôm tro cốt nhảy xuống biển. Gh/ét cái kiểu văn chương ch*t chóc này!]
[Nữ chính cũng khổ, đội danh hiệu tiểu thư số một, vừa lo việc kinh doanh cho gia tộc vừa giữ thể diện nhà họ Tống, lo nghĩ quá nhiều...]
[Nhưng trước hết cô ấy là chính mình mà! Cục cưng phản kháng đi, em không n/ợ ai hết!]
[Phản kháng? Loại nữ chính chịu đựng này mà biết phản kháng thì tôi livestream ăn cứt bằng tư thế trồng cây chuối!]
Tôi ngẩn người.
Ngay lập tức, tôi hắt ngược ly rư/ợu về phía cô ta.
Chương 13
Chương 16
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 7: END
Chương 18
Chương 14
Chương 15
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook