0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngMẹ tôi nghiện trò 'truy đuổi vợ hỏa táng'*,bồng bụng mang th/ai trốn chạy rồi sinh ra tôi. Bà dắt tôi lang thang khắp phố. Tổng giám đốc bố tôi đuổi theo, bà vẩy tóc bỏ đi khiến cảnh này bùng n/ổ mạng xã hội. Bà đắc ý: 'Bố mày không đuổi kịp, giờ chắc đang sống dở ch*t dở. Ha, cứ để hắn nếm mùi truy hồi vợ!'
Bà khước từ mọi giúp đỡ, đói thì bắt tôi đi tr/ộm đồ. Tiểu thương thấy tôi là trẻ con cũng không nỡ làm gì. Sinh nhật tôi, mẹ dẫn đi ăn chùa bị đuổi đ/á/nh. Tôi chạy trốn lọt vào dòng xe tông ch*t.
Ch*t rồi, mẹ mới thú nhận với bố: 'Nó là con ruột chúng ta! Do anh không trân trọng em mà hại ch*t đứa bé!' Bố đ/au khổ hối h/ận, quỳ gối xin lỗi. Mẹ hả hê tha thứ, bảo 'anh đã đuổi vợ thành công'.
Hóa ra tôi chỉ là công cụ để mẹ khoa trương sự kiên quyết cùng b/án đứng nỗi khổ. Tái sinh về ngày mẹ gây bão mạng, tôi ôm chân bố tổng giám đốc: 'Bố ơi con là con ruột! Đưa con đi, con không theo con đi/ên này nữa!'
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 7: END
Chương 18
Chương 14
Chương 15
Chương 7
Chương 11
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook