0
Lượt đọc0
Theo dõi8
ChươngTrong bữa tiệc mừng công, nữ huynh đệ của Thẩm Yến Kiêu ngồi vắt ngang bụng hắn, say sưa truyền rư/ợu qua miệng. Khi ánh mắt tôi chạm phải cảnh tượng ấy, nàng ta nhún vai bình thản:
- Tôi cùng A Yến ăn chung ở chung hai năm trời, ngay cả mấy nốt ruồi trên mông hắn cũng đếm rõ. Nếu muốn có chuyện gì, đâu cần đợi ngươi tới bắt gian lúc này?
Đám huynh đệ của Thẩm Yến Kiêu xúm lại che chắn cho nàng:
- Các tiểu thư kinh thành chưa nếm mùi m/áu lửa, sao hiểu nổi tình bằng hữu sống ch*t qua đ/ao ki/ếm?
- Chỉ trách cô không báo trước đã tới phủ tướng quân, khiến huynh đệ chúng ta mất hứng.
Thẩm Yến Kiêu lặng lẽ đưa tôi bát rư/ợu lớn:
- Vốn dĩ là lỗi của em, mau xin lỗi các huynh đệ. Bằng không, quá khứ của chúng ta coi như đoạn tuyệt.
Nhìn thứ rư/ợu có thể đoạt mạng, tôi mỉm cười dâng lên chìa khóa và sổ sách do Yến Kiêu giao giữ:
- Vậy thì đoạn tuyệt vậy.
Xoay người, tôi vào cung cầu chỉ hôn. Tất cả đều nghĩ tôi chỉ vì không chiếm được trái tim Yến Kiêu nên cưỡng ép hôn sự. Thẩm Yến Kiêu đắc chí ra điều kiện:
- Nhận chỉ cũng được, nhưng phải tuân hai điều: Một là ta đã hứa cùng Tuyền Âm thủ hiếu ba năm, hôn lễ phải lui một năm. Hai là ngươi làm tổn thương danh tiết nàng ấy, ta phải đền bù - để nàng vào phủ cùng ngày, không phân thứ bậc.
Tôi gật đầu đồng ý, hắn vênh váo tưởng thắng. Cho đến khi chiếu chỉ ban xuống, tên tuổi sáng chói trên văn bản - lại không phải hắn.
Chương 9
Chương 8 : **Phiên ngoại của Tống Thời Việt** - END
Chương 16
Chương 26
Chương 7
Chương 22
Chương 17
Chương 13
Bình luận
Bình luận Facebook