0
Lượt đọc0
Theo dõi8
ChươngAi cũng biết, đại gia giới Bắc Kinh Phó Thịnh Triều yêu vợ như mạng sống. Ngày vợ qu/a đ/ời vì t/ai n/ạn xe, tóc ông bạc trắng chỉ sau một đêm. Từ đó, tính khí ông ngày càng hung bạo, qu/an h/ệ với con trai cũng rạn nứt. Cha con sống cùng nhau như kẻ th/ù. Sau này, Phó Thịnh Triều đành nhượng bộ, muốn tìm mẹ kế cho con. Tôi cũng nằm trong danh sách ứng viên. Khi khảo sát tài nấu nướng, mọi người dâng sơn hào hải vị, tôi bưng ra một đĩa đậu phụ thối. Đến phần thi tài lẻ, người biểu diễn đàn ca, kẻ phô trương thư họa, riêng tôi trình diễn một bài Thái Cực Quyền. Khi thẩm định hiểu biết về Phó Thịnh Triều, các ứng viên thi nhau ca ngợi tài năng và thành tích lẫy lừng của họ Phó. Tôi bước đến gần thì thầm: "Ngài có một nốt ruồi ở mông trái." Phó Thịnh Triều: "..." Đêm hôm đó, tôi bị giữ lại. Phó Thịnh Triều chĩa sú/ng vào thái dương tôi, giọng lạnh băng: "Khai đi, ai sai ngươi tới đây?" Tôi quỵ xuống đất, mắt liếc về phía xó phòng. Ở đó, một nữ q/uỷ đã ch*t mười năm đang cuống cuồ/ng bay lượn: "Không đúng rồi, những gì ta dạy ngươi đều đúng cả mà." Xạo ke! Con m/a này còn bảo chồng nó mặt lạnh mà lòng thiện, dễ dỗ lắm kia kìa!
Chương 9
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook