Đến ấn tượng của bản thân mình về phòng như thế nào tôi cũng không có, trong lòng thì vẫn luôn thấp thỏm không yên.
Nữ q/uỷ kia là tôi sao?
Nếu như không phải là tôi thì tại sao lại có khuôn mặt trông giống hệt tôi như vậy chứ?
Nhưng nếu như là tôi, thì bản thân tôi được coi là cái gì đây? Lẽ nào bản thân tôi đã ch*t rồi sao?
Càng nghĩ trong lòng tôi lại càng thấy lạnh. Tôi yếu ớt ngả người ra sau, nằm ngửa trên giường, nhìn trần nhà với ánh mắt trống rỗng.
Nói ra kể cũng buồn cười, đến việc hiện giờ mình còn sống hay đã ch*t mà tôi cũng không biết.
Hồi lâu sau, tâm trạng tôi mới dần bình tĩnh lại.
Tôi cũng nghĩ thông rồi, dù có xảy ra chuyện gì thì nhất định tôi phải tìm được anh trai.
Bình luận
Bình luận Facebook