Nhưng giới bản thân giới đi, lại còn kéo cả mình vào.
Anh luôn miệng khen ngợi hết lời, biết còn tưởng anh bà cho với anh kia.
Nhưng mà thật này.
Từ anh nghe điện giọng vang lên tim đã lo/ạn nhịp.
Tôi phải thú nhận rằng.
Mình hoàn toàn có kháng thể với có giọng hay như vậy.
Nếu còn đẹp nữa có thể gục nháy mắt.
Người dũng cảm được thụ đẹp tiên.
Tôi hiểu điều rất rõ.
Thế anh chàng kia nghe điện liên tục đ/á lông nheo với đối hẹn hò.
Nếu anh vẫn hiểu đúng có duyên thật rồi.
"Ha ha, đúng rồi, điều muốn hỏi chính điều đó."
Tạ Châu xoa cằm, nhấp ngụm nước:
"Cố Đào hình như... chắc... có lẽ thẳng. Nhìn diện mạo của cũng thấy rõ điều đó mà."
Tôi mắt lại, lắng nghe tiếng lòng tan vỡ của mình.
Quả nhiên yêu phải số phận của tôi.
Nhưng!
"Anh cong à?"
"Cái dám chắc. bản thân dám hỏi."
"Thế sao chịu hẹn cùng anh? Chắc phải có ý chứ?"
Ai thường lại hẹn cùng chứ?
Tạ Châu vẫy tay: "Không phải đâu, mẹ Đào tới giám sát đấy."
Hóa ra dùng sai chiêu rồi.
A.
Thấy chưa, phải nhớ kỹ điều khi dẫn hẹn cùng: tuyệt đối được chọn đẹp hơn mình.
Nếu đối phương sẽ mình ngay.
Có vẻ Tạ Châu cũng phải loại chuyện này.
Bình luận
Bình luận Facebook