Chúng tôi tự lái xe đến nhà nghỉ suối nước nóng khi đồng hồ đã điểm gần chín giờ tối.
Sầm Như Phong chọn một nơi khá hẻo lánh, nhưng cả diện tích lẫn tiện nghi đều vượt trội so với những khu nghỉ dưỡng tôi từng đến. Tôi thầm hứa với lòng, về nhất định phải thi bằng lái xe ngay. Lần sau đi chơi, hai đứa có thể thay nhau cầm vô lăng.
Khu nghỉ riêng với bể ngâm đ/ộc lập trong sân. Tôi đảo mắt nhìn quanh mà chẳng thấy bếp núc đâu. Đừng nói chi đến nhà bếp, ngay cả cái nồi cũng chẳng có. Hơi thất vọng, tôi nghĩ thầm: hình như đây không phải chỗ Trình Khiêm nhắc đến.
Sầm Như Phong ngồi trong phòng nghe điện thoại công việc. Tôi nóng lòng tắm rửa qua loa, mặc quần bơi rồi chạy ù ra sân. Ánh mắt anh dõi theo từng cử động của tôi.
Ngồi thụt xuống bể, dòng nước ấm len lỏi khắp chân tay khiến tôi rùng mình khoan khoái. Mãi sau, cửa phòng mở ra. Sầm Như Phong đứng đó trong bộ đồ tắm, không đeo kính, mái tóc xõa trước trán làm vẻ lạnh lùng thường ngày biến mất, trông trẻ hẳn đi.
Tôi trêu đùa: "Ôi anh Sầm, anh để mái cứ như bạn cùng trang lứa với em vậy!"
Anh bước từng bước chậm rãi về phía bể nước, tay tháo dải áo choàng. Cơ ng/ực săn chắc, múi bụng phân khối, đường v-line ẩn hiện dưới làn vải quần bơi...
"Trông anh thường ngày già dặn lắm sao?"
"Không, chín chắn ấy mà."
Sầm Như Phong trườn xuống nước, kéo tôi sát vào người. Sóng nước lăn tăn, va chạm da thịt gợi lên những luồng điện nhỏ. Gió đêm mơn man, tôi tựa đầu vào ng/ực anh, tay mân mê cơ bụng, tận hưởng khoảnh khắc bình yên.
"Anh Sầm ơi... mùi pheromone của anh là bạc hà à?"
"Ừ, mùi lá bạc hà ch/áy. Em ngửi thấy không?"
Tôi chúi mũi vào gáy anh hít hà: "Có nè! Lần trước hôn nhau em đã thấy rồi. Hay gh/ê, em cảm nhận được pheromone của anh... phải chăng em cũng thích anh do gen quyết định?"
Vòng tay quanh vai tôi đột nhiên siết ch/ặt.
"Có khi nào... tại anh đang tiết quá nhiều pheromone?"
"Ơ?"
"Em cứ trần truồng thế này trong lòng anh... anh khó lòng kìm chế lắm."
"Thế đừng kìm nữa. Em cũng muốn hôn anh mà."
Tôi chủ động chạm môi. Sầm Như Phong ấn mạnh tôi vào ng/ực, nhấc bổng tôi khỏi mặt nước đặt ngồi vắt ngang đùi.
... Hình như có gì đó không đúng.
Sao... cứng thế?
Ánh mắt Sầm Như Phong mờ đục như sương khói, quyến rũ đến nao lòng.
"Thật sự không cần kiềm chế nhỉ?"
Chẳng đợi tôi đáp, nụ hôn của anh đã ập tới. Khác hẳn lần trước chạm môi nhẹ nhàng. Lần này như muốn nuốt chửng tôi vào trong đam mê.
Trong cơn mê muội, quần bơi bị tuột khỏi người. Mùi bạc hà ch/áy càng lúc càng nồng. Mỗi nụ hôn lại đi kèm câu hỏi dai dẳng: "Có gh/ét không?"
"Anh... anh đừng hỏi nữa..."
Cơ thể tôi r/un r/ẩy. Nhưng rõ ràng đó không phải cảm giác gh/ê t/ởm. Tôi khao khát nhiều hơn.
"Không... khoan đã! Anh Sầm... anh không phải... không được sao?!!"
Sầm Như Phong cười khẽ, giọng trầm ấm vang lên: "Hả? Anh có nói thế bao giờ?"
Toi rồi! Tôi bị ông chú này lừa rồi!
Bình luận
Bình luận Facebook