Chuyện Tình Tarot

Chương 12 + 13

11/10/2024 17:22

12.

Trong lúc đang ngẩn người, anh chăm chú nhìn xuống cổ tôi, ánh mắt lướt qua làm tôi không thoải mái.

Tôi chợt nhớ đến chiếc váy đang mặc, cổ áo có phần hơi sâu...

Hiểu ra vấn đề, mặt tôi chợt nóng bừng, vội vàng lấy tay che ng/ực lại, ngượng ngùng lườm anh.

Đang định m/ắng anh thì bỗng nghe thấy anh nói:

"Ở đây... thiếu cái gì đó."

Trước khi kịp phản ứng, cảm giác mát lạnh bất ngờ xuất hiện nơi cổ, tôi cúi nhìn, nhận ra một sợi dây chuyền đã nằm ở đó.

Tôi sững sờ, định mở miệng nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Hóa ra... tôi đã hiểu nhầm anh?

Tôi liếc nhìn anh ta một cái, thấy gương mặt điển trai ấy không chút biến sắc, không hề có vẻ gì là đang nghĩ bậy bạ như tôi tưởng.

Nhìn vào sợi dây chuyền trên cổ, mặt dây hình ngôi sao lấp lánh, trông có vẻ rất đắt tiền.

Tôi vội vàng đưa tay lên gỡ xuống: "Không được, cái này quý giá quá..."

Chợt bàn tay anh đ/è nhẹ lên tay tôi.

Tôi ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt sâu lắng của anh.

Khóe môi anh nhếch lên, nụ cười nhẹ nhàng: "Đây là Hà Hoan đưa cho, hơn nữa…"

Đôi mắt trong veo của anh nhìn tôi, làm tôi cảm thấy tim đ/ập rộn ràng.

Đặc biệt là bàn tay anh vẫn còn đặt trên tay tôi...

Trong không gian yên tĩnh của xe, không khí dường như trở nên ấm áp, tim tôi bất giác đ/ập lo/ạn lên, trời ơi, tôi cảm giác mình sắp không thể cưỡng lại rồi…

"Hà Hoan nói phải khiến em trở thành người tỏa sáng nhất tại đám cưới, sao có thể thiếu chút trang sức được?"

Giọng nói của anh vang lên, kéo tôi về thực tại.

Tôi vội vàng rời mắt đi, lặng lẽ rút tay về.

Hóa ra... tất cả chỉ là do Hà Hoan sắp đặt.

Tôi hơi hụt hẫng, cố gắng xua đi những suy nghĩ mơ hồ trong đầu.

Tự cười một cái, tôi nói: "Vậy... chúng ta xuống xe thôi."

Anh nhìn tôi, ánh mắt không hiểu sao có chút thâm trầm.

Nhưng tôi chẳng dám suy nghĩ nhiều, sợ lại rơi vào tình huống x/ấu hổ nào khác, vội vàng mở cửa xe bước xuống.

"Lâm Ngữ?"

Vừa xuống xe, tôi đã chạm mặt một ánh mắt kinh ngạc.

Tôi khựng lại, nhìn kỹ người trước mặt và chỉ muốn tự trách mình trong ba giây.

Mẹ ơi, có phải hôm nay tôi gặp vận xui không?

Sau khi cố gắng bình tĩnh lại, tôi nở nụ cười quen thuộc, nhìn người đối diện.

Không sai, người đứng trước mặt tôi chính là hai nhân vật chính của đám cưới này: bạn trai cũ Cố Huy và bạn cùng phòng thời đại học của tôi, Triệu Nghệ Hàn.

Đúng là người xui thì ngay cả uống nước cũng nghẹn!

Tôi đã lường trước việc gặp hai người này khi đến dự đám cưới, nhưng không ngờ là lại vào đúng lúc này.

Đặc biệt là khi Triệu Nghệ Hàn đang thân mật khoác tay Cố Huy, ánh mắt từ ngạc nhiên chuyển thành một chút đắc ý, "Tiểu Ngữ, thật vui khi cậu đến đây..."

Nói rồi, cô ta đảo mắt xung quanh, vẻ mặt ngạc nhiên: "Sao cậu chỉ đến một mình?"

Tôi chợt ngưng lại, đang tìm từ để đáp thì bỗng cảm thấy một vòng tay ôm nhẹ eo mình, giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai:

"Em yêu, xuống xe không đợi anh sao?"

13.

Tôi bước hụt một bước, suýt nữa thì ngã, ngẩng lên liền thấy khuôn mặt cười của Kiều Dịch.

“Nhìn em này, lúc nào cũng không cẩn thận như thế.”

Anh ta một tay ôm eo tôi, một tay đỡ lấy cánh tay tôi, rồi nhìn tôi với vẻ dịu dàng đầy cưng chiều.

Tôi: …

“Tiểu Ngữ, đây là…?” Giọng của Triệu Nghệ Hàn vang lên không đúng lúc.

Tôi đang định mở miệng giải thích thì Kiều Dịch đã lên tiếng trước, “Tôi là bạn trai của Tiểu Ngữ.”

Bạn trai...

Tim tôi chợt gợn lên một chút xao xuyến. Biết rõ là đang diễn thôi, nhưng anh ta luôn khiến người khác dễ dàng rơi vào bẫy của anh ta.

Nghe anh ta nói, ánh mắt của Cố Huy thoáng căng thẳng, nhìn tôi chằm chằm.

“Bạn trai à…” Triệu Nghệ Hàn nhìn qua lại giữa tôi và Kiều Dịch, cuối cùng đẩy nhẹ Cố Huy đang ngẩn người, “Tiểu Ngữ đúng là may mắn, tìm được bạn trai đẹp trai như vậy.”

Tôi nhìn cô ta, cảm thấy trong giọng nói của cô ta có chút gh/en tị.

Cố Huy tỉnh lại, nhìn tôi rồi cười gượng gạo, “Từ khi nào em có bạn trai thế? Sao không thấy báo với chúng tôi một tiếng?”

Tôi định trả lời, nhưng ngay lập tức cảm thấy tay của Kiều Dịch siết ch/ặt eo tôi.

“Tiểu Ngữ muốn tạo bất ngờ cho mọi người thôi, hơn nữa…”

Kiều Dịch nhìn tôi, đôi mắt sâu thẳm tràn ngập tình cảm, “Tôi mới là người may mắn, khi gặp được cô ấy. Nên tôi rất trân trọng cô ấy.”

Tôi khựng lại, nhìn vào mắt anh ta, trong lòng bất giác dậy lên từng đợt sóng tình cảm khó tả.

“À… ừm…” Triệu Nghệ Hàn cười ngượng.

“Wow, Lamborghini mẫu mới nhất kìa!”

“Giá của chiếc xe này chắc cũng lên đến hàng chục triệu?”

“Trời ơi, ai là chủ nhân của chiếc xe sang này vậy?”

Ở cửa, bỗng có đám đông vây quanh chiếc xe của Kiều Dịch.

Tôi lén liếc nhìn Kiều Dịch.

Chẳng ngờ anh ta lại bình thản như không, đưa chìa khóa xe cho nhân viên phục vụ, “Làm phiền anh đưa xe vào bãi đỗ ngầm.”

Lời anh ta vừa dứt, mọi ánh mắt đổ dồn về phía chúng tôi, bao gồm cả Cố Huy và Triệu Nghệ Hàn.

“Tiểu Ngữ, đó là xe của hai người sao?” Triệu Nghệ Hàn ánh mắt không giấu được sự ngưỡng m/ộ, kèm chút ganh tị.

Kiều Dịch kéo tay tôi, mỉm cười nhẹ nhàng: “Ừ, biết vậy tôi đã lấy chiếc Maybach đi cho đỡ chú ý.”

Tôi: …

Tôi xoa xoa trán, khẽ kéo áo anh ta, thì thầm bên tai: “Anh diễn hơi quá rồi đấy.”

Kiều Dịch quay lại nhìn tôi, trong mắt vẫn là vẻ dịu dàng: “Được, nghe hết theo người yêu.”

Ngay lập tức, tôi cảm nhận vô vàn ánh mắt từ bốn phía đổ về phía chúng tôi…

Danh sách chương

5 chương
11/10/2024 17:23
0
11/10/2024 17:22
0
11/10/2024 17:22
0
13/10/2024 10:22
0
11/10/2024 17:21
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận