Dường như phát ra từ ngăn giữa tủ lạnh.
Mặt đột nhiên trắng bệch.
Một ý nghĩ kinh khủng lóe lên tâm trí.
Mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán.
Không thể nào...
Không được ra.
Chắc mình nhầm thôi.
Tay run run bấm lại số điện thoại bố.
Lần không có kỳ nào vọng ra.
Tôi thở nhõm.
Hóa ra là ảo thanh.
Sao có chuyện bố... lại ở tủ lạnh được chứ?
Bình luận
Bình luận Facebook