Hữu Tình Mật Ý

Chương 13. HOÀN

11/07/2024 16:05

13.

Trận chiến với An Khánh vương, tuy bọn ta chiếm ưu thế nhưng lại không phải không có hung hiểm.

Từ nhỏ An Khánh vương đã xuấy chinh, rất giỏi dẫn quân ra trận.

May mà trong thành này có ta, mà ta có một người cha giỏi đ á nh trận nhất trong triều.

Cha ta vòng ra phía sau c/ắt đ/ứt hoàn toàn ng/uồn tiếp tế của An Khánh vương, mà mật thám An Khánh vương cài cắm bên người chúng ta cũng bị ta loại bỏ sạch sẽ.

Hắn ta luống cuống, chỉ có thể liều lĩnh tấn công.

An Khánh vương trời sinh mang thần lực, dẫn người mạnh mẽ phá cửa thành, trong lúc chiến đấu trên đường phố, hắn bị bọn ta tấn công từ cả hai phía.

Ta cầm trường ki/ếm gi*t mấy người, quay đầu nhìn thấy Bình An dùng một cây thương dài quét n g ã mười mấy tên binh sĩ, cực kỳ uy phong mạnh mẽ.

Quý Hằng không ở bên cạnh ta, ta tin hắn có thể thắng, giống như hắn tin tưởng ta có thể bình an vô sự.

Từ trước tới nay, qu/an h/ệ của hai chúng ta chưa bao giờ là bảo vệ và được bảo vệ, từ đầu đến cuối, ta và hắn đều là những chiến hữu tin tưởng lẫn nhau.

Quý Hằng đã dốc hết sức lực, tuy bả vai bị thương nhưng vẫn thành công bắt sống được An Khánh vương.

Hoàng Thượng cảm kích công lao của hắn, phê chuẩn cho hắn nghỉ phép để dưỡng thương cho tốt.

Cha ta kiểm tra xong quay trở về, nhìn chằm chằm Quý Hằng đang dựa lưng vào giường một lúc lâu.

Lúc chúng ta thành hôn, cha ta không trở về được, đây là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau.

Quý Hằng lấy ra thái độ, khiêm tốn ấm áp nhất: “Tiểu tế bái kiến nhạc phụ.”

Trông Quý Hằng có vẻ rất ung dung, nhưng ở chỗ cha ta không nhìn thấy được, bàn tay không bị thương của chàng đang nắm ch/ặt lấy tay ta.

Cha ta hừ lạnh một tiếng: “Đây chính là thằng nhóc mà con thích? Trông cũng được đấy, công phu vẫn còn hơi kém, trận chiến thế này mà cũng có thể bị thương.”

Ta sợ cha ta làm khó Quý Hằng, lên tiếng bảo vệ: “Cha.”

Cha ta tức g¡ận đáp: “Quên đi, dù sao cũng đã gả rồi.”

Cha ta đột nhiên đi đến trước mặt ta, cười rạng rỡ: “Khuê nữ, cha muốn bàn bạc với con một chuyện. Khi trở về thì tạm thời đừng ra khỏi kinh thành.”

Ta đặc biệt cảnh giác: “Cha muốn làm gì?”

Cha ta có chút ngượng ngùng: “Con ở lại kinh thành, để mẹ con đến biên cương ở với cha hai năm thôi! Cũng cho cha hưởng thụ chút hạnh phúc gia đình.”

Ta im lặng: “Hạnh phúc gia đình không phải được dùng như thế mà cha.”

Cha ta đã sớm chìm đắm trong tưởng tượng của mình, cực kỳ vui mừng:

“Không sao, cho dù cha nằm mơ cũng nghĩ tới việc con lấy chồng để có thể đón mẹ con về đấy. Cha phải đi viết tấu chương cho Hoàng Thượng ngay mới được!”

Cha ta hoàn toàn không để ý tới ta, hí ha hí hửng chạy mất.

Quý Hằng thở phào nhẹ nhõm, dựa vào người ta.

Ta nghĩ là vết thương của chàng bị đ *a u, ân cần hỏi: “Không thoải mái sao?”

Hắn lắc đầu, ôm eo ta, ghé tai nói nhỏ: “Ta cũng muốn được hưởng hạnh phúc gia đình, cái loại mà con cháu đầy nhà ấy.”

“Chúng ta nên động phòng thôi, phu nhân.”

Danh sách chương

4 chương
11/07/2024 16:05
0
11/07/2024 16:04
0
11/07/2024 16:04
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận