Một tháng sau, ta cùng phụ mẫu khóc từ biệt, lên xe ngựa xuất giá về nơi xa lạ.
ĐẠi hôn giữa thiếu tướng nước Yến và quận chúa nước Lư rầm rộ chưa từng có, đoàn rước dâu kéo dài mười dặm, pháo n/ổ vang trời, tiếng cười rộn rã khiến ta tạm quên nỗi nhớ nhà, cảm nhận được sự ấm áp hiếm hoi.
Tối đến, trong gian phòng cưới ngập ánh nến đỏ, ta mệt nhoài ngồi yên chờ đợi.
Một hồi sau, thiếu tướng bước vào, lạnh lùng nói: "Nàng không cần hành lễ. Ta sẽ không chạm vào nàng. Chỉ cần ngoan ngoãn, an ổn làm phu nhân tướng quân."
???
Ta nghe mà tức đi/ên, mệt mỏi tan biến.
Ta gi/ật mạnh khăn che đầu, m/ắng thẳng mặt hắn, kể rõ những lý lẽ vì đại nghĩa và hòa bình mà hai nước gả cưới, làm hắn c/âm nín.
Bình luận
Bình luận Facebook