Khi mọi thứ lắng xuống, tôi mới nhận ra tất cả vừa qua tựa như ảo giác.
Trần D/ao vẫn nằm trên giường, bụng chẳng hề bị mổ x/ẻ. Ng/ực cô ta phập phồng, như thể vẫn còn thở.
Kiều Mặc Vũ nhún vai:
"Linh h/ồn cô ta vừa bị q/uỷ nhỏ rút ra, tôi đã nhét lại rồi. Nhưng tam h/ồn thất phách đã tán lo/ạn hết, dù tỉnh dậy cũng thành ngây dại thôi."
"Đây là nhân quả, nghiệp do cô ta tạo, phải tự mình trả."
Rời bệ/nh viện, Kiều Mặc Vũ bảo tôi đến Trùng Khánh tìm nhà họ Chu:
"Âm dương nhãn bẩm sinh khiến chị thu hút tà khí như nam châm. Dù chị không trêu chọc chúng, chúng cũng sẽ tìm đến chị."
"Theo ý ông nội chị, muốn chị sống nhút nhát an phận đến già. Nhưng tôi xem số chị rồi, có ba đại nạn sinh tử. Giờ mới qua được kiếp đầu."
"Ân tình nhà họ Kiều đã trả xong. Hai nạn sau chị phải tự xử lý. Đến nhà họ Chu học nghề trạm giấy đi. Nghề này tuy tầm thường, nhưng tạo hình nhân giấy thế thân thì cực giỏi."
Tôi vốn nhát gan, thật sự chẳng muốn dính vào chuyện này. Nghe xong lời Kiều Mặc Vũ, tôi đứng lì ra phân vân.
"Đường do chị tự chọn. Nếu thật không muốn đi cũng được." Kiều Mặc Vũ vỗ vai tôi:
"Dù sao cũng từng là bạn từ bé. Hai kiếp nạn sau nhớ gọi tôi trước, tôi vẫn sẽ đến."
"Thật ư?" Mắt tôi sáng rỡ.
Kiều Mặc Vũ đột nhiên xòe tay, ngón cái xoa xoa ngón trỏ:
"Lúc đó cho tôi chiết khấu 20%, thu tầm bảy tám chục triệu là vừa. Chị cố ki/ếm tiền đi!"
Bảy tám mươi triệu? Tôi hít một hơi lạnh toát sống lưng.
Về nhà lập tức chia tay Phó Yến Chu, dọn đồ ra khỏi nhà hắn ta.
Phó Yến Chu không chịu, lì lợm đến tìm tôi:
"Tinh Nhiễm, trước đây là anh sai. Em tha thứ cho anh đi. Từ nay anh sẽ giữ khoảng cách với mấy cô gái đó, ai biết sau lưng họ có m/a q/uỷ hay không? Anh sợ ch*t khiếp rồi."
"Tinh Nhiễm, anh xin em. Anh không muốn xa em."
"Cút ngay!" Tôi trợn mắt.
Tôi đang bận mưu sinh ki/ếm tiền, nào có tâm trạng yêu đương? Hơn nữa Kiều Mặc Vũ đã nói, Phó Yến Chu bị hai con q/uỷ nhập, ít nhất mười năm vận đen. Tiền bạc cũng tiêu tán hết. Hắn xui thì hắn chịu, đừng lôi tôi vào.
Tôi block Phó Yến Chu, nhảy việc sang công ty khác ở thành phố bên. Trước khi đi, về quê tảo m/ộ ông nội.
Dọn dẹp nhà cũ, vô tình phát hiện dưới giường ông nội có chiếc hộp sắt rỉ sét. Mở ra, bên trong là cuốn sổ mỏng ghi bốn chữ: "Giấy Thông Âm Dương". Góc phải cuốn sổ đóng dấu triện đỏ của gia tộc họ Chu.
Đây chính là con đường khác mà Kiều Mặc Vũ đã nói. Tôi nắm ch/ặt cuốn sổ, bước ra khỏi phòng.
**HẾT**
Bình luận
Bình luận Facebook