18.
Đêm đó Sở Tầm Dật đích thân cho tôi biết, cơ bụng của cậu quả thực rất đáng xem.
Nhiều năm sau, Sở Tầm Dật đưa tôi về gặp bố mẹ.
Tôi nắm tay cậu có chút thấp thỏm.
"Có quá sớm không?"
"Sớm chỗ nào, chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy."
"Nhưng anh nghe nói người giàu không thích con mình thích người cùng giới."
Sở Tầm Dật có chút buồn cười.
"Anh nghe từ đâu vậy?"
“Trong các bộ phim truyền hình đều diễn như vậy.”
Sở Tầm Dật xoa đầu tôi nói: “Không cho anh xem những thứ không bổ dưỡng đó nữa, bố chúng ta không như thế.”
"Ai cho phép gọi bố chứ?"
Dù phủ nhận nhưng tôi cũng lén cong khóe môi lên.
Trái ngược với những gì tôi nghĩ, tuy khuôn mặt bố Sở rất ít biểu cảm nhưng giọng điệu lại rất dịu dàng. Còn mẹ Sở thì dễ gần hơn, dù đã gần 50 tuổi nhưng bà vẫn được chăm sóc chu đáo và trông như được nuôi dạy trong gia đình giàu có.
Tâm h/ồn cởi mở và tính cách hiền lành, bà là một mỹ nhân hiếm có được thừa hưởng di truyền.
Điều này làm cho trái tim treo lơ lửng của tôi lắng xuống một chút.
Sau bữa tối, bố Sở gọi Sở Tầm Dật vào thư phòng, nhưng ông không cho tôi đi theo.
Tôi hơi lo lắng, mẹ Sở thấy tôi không yên lòng.
Nháy mắt tinh nghịch với tôi: “Chúng ta đi xem thử nhé?”
"Điều này không tốt lắm đâu ạ!"
"Không sao đâu, đi thôi, mẹ sẽ đưa con sang."
Tôi được mẹ Sở dẫn sang một cánh cửa khác, hóa ra cánh cửa này thông với phòng làm việc.
Trong phòng làm việc, bổ Sở nghiêm túc nhìn Sở Tầm Dật.
“Con có chắc chắn muốn ở bên cậu ấy không?”
"Dạ có."
“Được rồi, bố hy vọng con sẽ chịu trách nhiệm về hành động của mình, dù con học hay yêu, đó là lựa chọn của chính con. Nhưng bố hy vọng rằng sau này cho dù con không thích người khác, con cũng sẽ không dùng danh nghĩa tình yêu để làm tổn thương người khác."
Sở Tầm Dật vẻ mặt nghiêm túc: "Bố, con biết mình đang làm gì, con đưa anh ấy về, chính là chọn anh ấy."
"Vậy con biết quy củ của gia tộc chúng ta phải không?"
"Vâng, nếu dám làm ra chuyện bất nhân bất nghĩa, nguy hại người khác, liền cút khỏi Sở gia."
"Tốt, hy vọng con nhớ những gì đã nói hôm nay. Còn các người, vui vẻ thế đã đủ chưa?"
Bố Sở nhìn về phía chúng tôi với vẻ mặt bất lực.
"Vợ à, không phải anh đã nói với em rằng anh và con trai có chuyện muốn nói, em không được phép vào sao? Em tới coi như xong, còn mang theo Tiểu Cố đi cùng."
Mẹ Sở nhún vai: “Không phải chỉ là tò mò thôi sao?”
Tôi nhìn Sở Tầm Dật đang quỳ trên mặt đất, ánh mắt ấm áp.
Sau này, tôi đưa Sở Tầm Dật về gặp mẹ, vì tôi lớn lên trong một gia đình đơn thân nên tôi rất quan tâm đến việc mẹ nghĩ gì.
Tôi tưởng mẹ sẽ miễn cưỡng nhưng mẹ đã trực tiếp đồng ý.
Nhìn vào ánh mắt không thể tin của tôi, ánh mắt mẹ dịu dàng.
“Người mẹ nào cũng mong muốn con mình được hạnh phúc, mẹ cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, mẹ biết con mình là người như thế nào, tầm nhìn của con sẽ không sai đâu”.
Thay vì nói mẹ tin tưởng Sở Tầm Dật, chẳng bằng nói mẹ tin tưởng tôi.
Tôi thật may mắn khi có rất nhiều người yêu thương tôi.
Sau đó, Sở Tầm Dật đưa tôi đi ký thỏa thuận giám hộ, đối với các cặp đồng giới, đây hiện là phương thức bảo vệ hợp pháp nhất ở Trung Quốc.
Sở Tầm Dật đã chuyển nhượng toàn bộ cổ phần và tài sản đứng tên công ty cậu ấy cho tôi, đồng thời viết giấy chứng nhận tự nguyện hiến tặng.
Tôi trêu anh: “Em không sợ anh chuyển hết tiền à?”
“Không sợ.”
"Vậy nếu sau này em đổi ý và hối h/ận, anh sẽ cầm những thứ này cao chạy xa bay."
"Không, những gì Sở Tầm Dật em đã quyết định năm 23 tuổi, đến 90 tuổi cũng sẽ không thay đổi."
"Hôm nay em nói chuyện buồn nôn quá đi."
"Chỉ nói với mình anh thôi."
"Vậy, anh Cố, anh có bằng lòng ở bên em mãi mãi không bao giờ rời xa em không?"
Mắt tôi rưng rưng khi nhìn cặp nhẫn mà Sở Tầm Dật lấy ra như một trò ảo thuật.
"Anh đồng ý."
Dưới ánh trăng sáng, một đôi tình nhân ôm nhau thật ch/ặt.
….
Ngay cả khi không nhập tịch, tình yêu vẫn sẽ được thiết lập.
Hoàn
Bình luận
Bình luận Facebook