Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP
"Huyết đến!"Bạch trời rống to. Ngón hắn đưa xuống, xuất đang hóa cầu lao kinh hoảng!
Toàn bộ ầm triệu hoán Thuần, lời kêu cùng mạch mình linh tản mát sự sung sướng, nổi, lập tức trào dâng lên.
Từng sợi bay lên, lao thẳng chỗ Thuần, mắt chui hắn. Lượng nhiều, khắp phủ, đầm, thác nước tấc trên bề bộ khắp nơi đi ra.
Rầm rầm rầm!
Một kinh địa khó tượng được, cùng bay thẳng trung nhuộm vùng trời. cùng nồng đậm, che phủ trời đất, chóng bay trung, dung nhập bộ Thuần.
Bạch Vương giả chúng, câu hắn, lời kêu hắn bộ trào lên.
Thậm tay, ở ra, m/áu kinh địa, vươn trời cao, đi Thuần.
Toàn bộ khắc nổi kinh địa!
Loại kịch chục quanh hoảng hốt, chợt run lên, thậm hắn kinh hãi mình vậy dấu hiệu thoát khỏi Tất lập tức hít hơi lạnh.
Đến trung kì nhìn cảnh tượng tin được, quay cuồ/ng dậy sóng. đạo cầu phía gần lượt lao đây, hóa những kỳ, nhìn bằng ánh mắt tượng nổi.
“Hắn dạng quái th/ai gì vậy?”
“Huyết vậy nghe hiệu lệnh hắn!”
“Ch*t Dạ Táng hại sao Địa mạch cơ?”
Tu sơn phong, Thiếu Vô Danh Thi trợn mắt há mồm. Ba lão tòa sơn bay lâu, nhìn qua bằng ánh mắt tượng nổi.
"Đây là. ."
"Loại thế này. ."
Cũng tử tử trên đỉnh núi đồng thời xuất hiện. Ba niên, nhìn qua khác giác sâu được, trọng nhìn về phía dậy sóng.
Ngay bộ dâng lên, Đại lão Tống Quân Uyển đang cùng chín lão bàn quan trọng. Trước đó, nghe trận gi*t lo/ạn ở thế ai nhiều, ngay dâng trời t/âm th/ần động.
Đến ở dâng Tống Quân Uyển lộ vẻ nào giải thích được, vàng kết thúc thương nghị, chóng bay ra. Chín lão nào tượng nổi, bay sau.
Mười chóng bay ra, liếc mắt nhìn ở bộ chưa từng trước phóng thẳng bầu trời…Đứng nơi đó, trời ban M/a, mái tóc gió ánh mắt đầy lãnh khốc, tản khắc nghiệt!
"Chuyện này. ."
“Trời ạ…toàn bộ sơn tụ về phía hắn!” Trong t/âm th/ần lão kia vang, hơi thở Tống Quân Uyển dồn vẻ sắc.
Trong khắc thần thức phần lớn Thái thượng lão ầm phủ sau thảy kịch tinh thần bình tĩnh được.
“Nghịch phản tổ…sao chứ???”
“Tiểu tử Dạ Táng vậy đạt duyên nghịch phản tổ!!!”
“Ch*t trước ai khảo tư chất hạt giống biết hắn nghịch phản Khê gì cố hắn Địa mạch a!”
Ngay thần thức Thái thượng lão đang thần thức mạnh mẽ hẳn cảnh giới những chế nhiên phủ xuống, nó hưởng bầu trời bộ địa nơi vặn vẹo chút.
“Nghịch phản ngộ cầu, mười vạn công Khê người, vì mạch phù hậu tích (tích lũy sâu dày, từ tốt giống thường được. duyên xuất hai lần, trước biểu ra, khác khó Giọng thương khắp t/âm th/ần Thái thượng lão.
Dưới sự dung nhập dào kinh hãi, thét dài tiếng, hắn r/un r/ẩy, đi/ên cuồ/ng hấp thụ khí. hắn cái đáy, dưới sự hấp đi/ên cuồ/ng Bất tử Bì trên hắn dần tản hào quang chói sáng màu vàng kim, hoàn màu m/áu!
Màu chính tiêu để khác lập tức được…chính ấn kí Khê Tông. Không hào quang sáng chói chứng cứ gì thế thôi chứng minh…Bạch đang triển, chính công Khê Tông!
Huyết quang tám hướng, trời nhẹ. Sau lưng ngột xuất hư cực lớn, hư cùng khổng lồ làn màu xanh lá, gương hàm chìa dáng vẻ bệ vệ trời!
Móng nó bén rạ/ch ngăn cách, cái sừng rá/ch bầu trời, thêm đó cái đuôi đầy vảy quét ngang hư vô, rít gió.
Hư này…chính tồn tại truyền thuyết…Man Q/uỷ!
Giờ khắc hư xuất biểu thứ nhất Bất Tử Kim Cương quyển…hoàn kết!
Khi hư xuất Đại lão Thiểu trợn to hai gào rú lên. tử Thiểu ầm thể, ánh mắt lóe sáng kì dị.
“Dạ Táng Thiểu chúng hắn!!!”
Đại lão Thiểu tương tự lão nào kích vì hư khắc trên đồ đằng Thiểu chính bí nhiều đời Thiểu sau nghiên c/ứu bàn khổng lồ minh ngộ !Thế Dạ Táng trước mắt nghịch phản tự tụ, Thiểu hoàn đi/ên cuồ/ng.
Cùng đó, ở trung tiếng, hấp vòng người, sau đó tán ngoài. Phía sau lưng hắn, khổng lồ bắt tụ mũi ki/ếm. đó, hấp càng thêm nhiều nữa, vận chuyển vòng phóng xuất cùng, n/ổ trời, sau lưng hắn xuất cùng chuôi ki/ếm!
Mọi dài dòng, tế gói gọn hơi thở, nguyên cùng…xuất hiện!
Mọi đang hít hơi lạnh, nâng hai nắm ch/ặt lấy đầy thế nhẹ kéo lê vòng quang, hướng thẳng chục phía nhiên…ch/ém!
“Đây, chính Giới! Các gi*t ta, để gi*t trước vậy!”
Tiếng vọng khắp, rá/ch trời mắt xuống, bốn phía quanh lao thẳng ngừng dung nhập kích thước càng khổng lồ. Trong chớp lớn chục trượng, ch/ém xuống, ầm tức hủy diệt.
Mấy chục tái nhợt mày, gào thê lương, liên thủ nhau, lực triển đò/n sát thủ mình nhằm ngăn cản nhát ch/ém này!
Rầm rầm rầm! !
Tiếng n/ổ địa, xuống, trước thét lên, ầm sụp đổ, phản ứng dây chuyền phía sau hắn r/un Dưới lực trùng kích sắp sửa sụp đổ, ánh mắt Tống Khuyết thứ hai…lộ vẻ tợn và liều ch*t, chợt lạnh lên.
"Đã đủ rồi! tán!"
Thanh âm truyền ra, sấm cuồn cuộn, r/un mãnh chóng tiêu tán đi trông thấy, hóa tản quanh.
Toàn bộ nhiên lực to lớn đang phủ rung chuyển. Thậm chớp mắt trên ở nhiên xuất từng phù văn trận pháp. Những phù văn khắc trên lâu rồi, lực ngoại lực kh/ống ch/ế!
Hai mắt co rút lại, hắn rõ giọng kia xuất nơi khiển chính mình. nhân giọng kia trình độ khiển hắn nhiều.
Thế đồng thời khiển nhìn tế dựa ngoại lực thôi. Không chính bản hắn, xét kỹ hắn và những cùng mạch!
“Chưa đủ!” Nghe mặc ai, đầy phẫn nộ, hắn đ/è được!
“Lúc hắn gi*t ta, tại sao đủ rồi. Bây phản kích gi*t hắn, đủ rồi? Ta phục!”
Từ Khê mình cúp đuôi sống, dưới cơn gi/ận phát, hắn ấm ức lòng. Cho nên, sát ý Hộ Pháp bản liều mạng vậy lên.
“Đều tại ngươi!” Ánh mắt thẫm, sự tốt, hắn dứt khoát triệu hoán bàn khổng lồ làm Khê lo/ạn lúc, thừa trốn. Cho bị tán đi, uy bốn phía chục thở nhẹ hơi, xuất trước cơ, đưa đ/á/nh quyền.
Rầm tiếng, thở nhẹ phản ứng chậm nhịp, hứng lấy quyền Thuần, trực tiếp m/áu tâm mạch đ/ứt từng khúc.
“Ngươi…” trợn to tuyệt bỏ mình.
Mấy lập tức lo/ạn, đang tản mặc càng càng ấm ức, thần lạnh lẽo, ánh mắt đầy sát tiếp tục lên.
Bình luận
Bình luận Facebook