Tôi thu dọn nhanh chóng rồi xuống dưới.
Trần Tử đứng ở nơi dễ nhìn thấy nhất đợi tôi, cho nên sau khi tôi vừa xuống thì đã nhìn thấy anh ấy ngay, liền vẫy tay với anh ấy.
Trần Tử bước tới nắm lấy tay tôi, đưa bữa sáng cho tôi “Tiêu Tiêu, em ăn trước đi, ăn xong anh đưa em đi chơi.”
“Được.”
Sau khi lên đại học đúng là ít thời gian ra ngoài chơi hơn, nhân tiện lần này ra ngoài thả lỏng với Trần Tử luôn.
Bình luận
Bình luận Facebook