Tôi nhanh chóng thu xếp đồ đạc trong đêm và đăng ký. Hôm sau Giang Niệm và bạn trai Lưu Sướng đến chở tôi đi. Đồ đạc ít ỏi gửi hết ở nhà cô ấy, vali có đồ tu hành thì xách theo.
"Kiều Kiều, mày thật sự muốn lên núi à? Tao còn tưởng mày nói đùa." Giang Niệm hỏi.
"Ừ, lên núi bái thần xả xui." Tôi r/un r/ẩy, nhiều sự trùng hợp thế này thì chắc là bị vo/ng theo rồi!
Chỉ có thần tiên mới c/ứu được tôi thôi.
Lưu Sướng đưa tôi đến tận chân núi. Nhìn bậc đ/á dài vô tận, tôi nói: "Thôi để tao tự xách vali đi, thành tâm mới linh nghiệm."
Biết hai người chuẩn bị đi hẹn hò, tôi không nỡ làm phiền thêm. Tạm biệt Giang Niệm xong, tôi vác vali leo lên núi.
Tôi vốn là dân văn phòng ít vận động, leo vài bậc đã đuối. Mồ hôi nhễ nhại như đang bị kẹt xe trong giờ cao điểm.
Đến ngã ba, tôi chọn lối rẽ bên trái phủ đầy cỏ dẫn đến một ngôi nhà có mái ngói xanh.
Khi thấy bóng người mặc đạo bào xanh đang quét lá, tôi hỏi: "Đạo trưởng, tôi đã đăng ký khoá tu ngắn hạn ở đây, xin hỏi tôi có thể để hành lý ở đâu?"
Người đó quay lại: mày ki/ếm mắt sao, dáng cao đẹp, vẻ mặt điềm nhiên.
Trời, đạo sĩ bây giờ lại đẹp trai thế này sao?
Bình luận
Bình luận Facebook