Tôi nằm miên man rất lâu, không phân biệt nổi không gian và thời gian, trải qua một giấc mơ lộn xộn và hỗn tạp, cuối cùng gi/ật mình tỉnh dậy.
Vết thương bên vai đã được xử lí. Rờ qua lớp vải trắng có thể nhận thấy được vài đường chỉ khâu nổi lộm cộm. Tôi nhìn xung quanh, phát hiện bản thân vẫn đang nằm trên chiếc giường quen thuộc ở nhà Cale chứ không phải trạm xá. Đoán chừng chính gã đã tự tay khâu vết thương cho tôi. Tay nghề Cale rất tốt, băng bó gọn gàng, hình như còn tiêm th/uốc tê nên hiện tại tôi không cảm nhận được đ/au đớn, chỉ là cả người vô lực không thể nhúc nhích.
Tôi gi/ật giật ngón tay, mỗi lần di chuyển cánh tay là vết thương trên bả vai sẽ nhói lên một chút. Tôi không cử động được toàn thân, đờ đẫn nhìn trần nhà, những kí ức trước khi ngất đi dần hiện lại trong tâm trí như đoạn phim tua chậm. Một bóng đen di chuyển đến phủ lên người tôi, nghiêng đầu qua liền đối diện với đôi mắt xanh của Cale.
Căn phòng này vẫn luôn chìm trong bóng tối, có lẽ do gã đi/ên kia không thích bật đèn cho lắm, hoặc do Cale muốn để tôi ngủ ngon không bị chói mắt nên tắt hết điện. Tuy vậy, với thị lực kinh người gã vẫn có thể nhìn thấy tôi rõ ràng.
Gã nhìn tôi chăm chú, cái nhìn đầy ướt át và đi/ên cuồ/ng, không nói năng gì mà khẽ dùng ngón tay thô ráp cọ lên má tôi. Tôi mấp máy đôi môi khô khốc, nhỏ nhẹ nói:
"Em...em khát nước..."
Đèn được bật lên, tôi nhắm tịt mắt lại vì chưa kịp thích ứng. Cảm giác được gã ngồi xuống giường, dùng một tay nâng tôi lên và để tôi dựa vào lòng gã, một ly nước đưa đến khoé miệng tôi.
Tôi nhấp một ngụm cho đỡ khát, gấp không chờ nổi ngước mắt lên nhìn Cale, hỏi:
"Ba người kia đâu? Anh vẫn nh/ốt dưới hầm à?"
"Hai tiếng." Cale rũ mắt nhìn tôi, không trả lời câu hỏi đó mà nói qua chuyện khác " Còn gần hai tiếng nữa th/uốc tê mới hết tác dụng. Nên uống th/uốc giảm đ/au trước. Đói không? Muốn ăn gì?"
"Không, em không muốn ăn." Tôi lắc đầu, bám lấy ống tay áo gã, sốt ruột nói nhanh "Anh vẫn để ba người đó dưới hầm đúng không? Có thể xuống dưới đó bây giờ luôn không? Em muốn xem họ thế nào và...và muốn..."
Tôi nuốt nước miếng theo bản năng, khó khăn nói hết mấy từ còn lại:
"Muốn nhìn mấy ả bị tr/a t/ấn."
Bình luận
Bình luận Facebook