Lúc này, một ánh nắng tình cờ xuyên qua tầng mây, chiếu vô số tia sáng vàng xuống núi.
Tôi không cưỡng lại được mà chụp một bức ảnh đăng lên mạng.
Nội dung: Nơi yên nghỉ của ông nội, mong ông kiếp sau sẽ được vàng son.
Có lẽ vì bức ảnh quá đẹp và chân thực nên nhanh chóng thu hút nhiều bình luận của cư dân mạng.
"Wow, nơi này trông thật tráng lệ."
"Một, hai, ba, chính x/á/c là chín ngọn núi. Đây không phải là mạch rồng trong truyền thuyết đấy chứ."
"Tôi cũng cảm thấy phong thủy tốt, sau này nhà của chủ bài đăng nhất định sẽ càng ngày càng thịnh vượng."
Những bình luận của cư dân mạng khiến lòng tôi ấm áp.
Tôi lướt qua điện thoại, giây tiếp theo, nụ cười cứng đơ trên khóe môi.
"Cười ch*t mất, long mạch cái gì, đây là tử mạch!”
"Ch/ôn cất xuống, cả nhà sẽ ch*t."
Đây là một cư dân mạng có ID với tên gọi "Bà nội Thanh Vũ của bạn".
Khi nhìn thấy dòng chữ “Cả nhà phải ch*t”, tôi tức gi/ận đến mức run cả tay.
Đây là loại người gì vậy, nói chuyện thật nhảm nhí.
Cư dân mạng cũng cảm thấy bị lời nói hớ hênh của bạn đó làm cho tức gi/ận, dồn dập để lại tin nhắn m/ắng mỏ bạn ấy.
Bài báo trên Internet: "Tại sao bạn lại cay nghiệt như vậy?"
Bà nội Thanh Vũ của bạn: "Ví của tôi không mỏng bằng ví của bạn."
Cư dân mạng: "Tự tích cho mình ít đức đi, đừng lên mạng để lại dấu chân lung tung."
Bà nội Thanh Vũ của bạn: “Bạn hiểu cái búa, tôi đang cố gắng tích âm đức.”
Cư dân mạng: "Miệng lưỡi tàn đ/ộc như này chắc bạn phải sống khó khăn lắm".
Bà nội Thanh Vũ của bạn: "Không khổ bằng đồ gọi bên ngoài trên tay bạn, ăn chút đồ mà con người ăn đi."
...
Người này lấy một chọi trăm, tranh luận gay gắt.
Làm cho một nhóm cư dân mạng tức gi/ận đến mức vứt bỏ áo giáp, lần lượt phá vỡ hàng phòng ngự.
Tôi âm thầm xóa đi dòng chữ đã gõ.
Bỏ đi, m/ắng không lại, chi bằng đừng cãi nhau với cô ta nữa.
Tôi muốn để mọi việc lắng xuống nhưng người tên là Bà nội Thanh Vũ này không chịu bỏ qua.
“Cửu âm tụ tà khí, nước lạnh ngâm qu/an t/ài.”
"Đây là mảnh đất nuôi dưỡng thây m/a, nhanh chóng đào người lên.”
"Nếu không, bảy ngày đầu về dạ q/uỷ, th* th/ể sẽ trở nên cứng ngắc, chắc chắn phải dùng m/áu của sáu người thân tế vào qu/an t/ài."
Những lời cô ta nói nghiêm túc đến mức tôi dựng tóc gáy và đổ mồ hôi lạnh sau lưng.
Khi gió núi thổi vào, dính vào người, rất khó chịu.
“Hãy nhìn kỹ nghĩa trang này, bây giờ nắng to như vậy, trên nghĩa trang lại chỉ có một tia nắng?”
“Cửu đỉnh thành tà m/a, tụ âm thu hút tà khí.”
“Xung quanh là cây cối xanh tươi, chỉ có nghĩa trang là không có thảm thực vật.”
“Vùng đất này là nơi cực kỳ hiếm thấy để nuôi x/á/c ch*t.”
"Một khi th* th/ể được ch/ôn cất, trong vòng bảy ngày th* th/ể sẽ biến đổi, trở thành cương thi."
Tôi cảm thấy bản thân mình ít nhiều cũng có chút vấn đề rồi.
Nếu thái độ của cô ta không quá kiêu ngạo như thế, tôi chắc chắn sẽ cãi nhau lớn với cô ta.
Hoặc có thể họ nghĩ cô ta là một lang băm đến đây để lừa tiền.
Nhưng khi cô ta bắt gặp ai là m/ắng người đó, tôi lại cảm thấy bị thuyết phục phần nào.
Kẻ l/ừa đ/ảo chắc không đi/ên cuồ/ng như vậy, đắc tội người ta rồi thì sao còn có thể lừa được người.
Vì vậy tôi không những bình tĩnh lại mà còn nghiêm túc hỏi cô ta:
"Làm sao chứng minh đây là đất nuôi x/á/c?"
Bình luận
Bình luận Facebook