Khi tôi đang tắm, một mảng da th/ối r/ữa nguyên vẹn từ vòi hoa sen rơi xuống. Tôi hét lên rồi báo cảnh sát. X/á/c bố dượng nhanh chóng được vớt lên từ bể nước trên sân thượng.
Th* th/ể lực lưỡng của hắn bị phân hủy đến mức không còn hình dạng, hòa vào ng/uồn nước cung cấp cho cả khu dân cư. Chẳng trách dạo này nước có mùi tanh t/ởm, lạ kỳ, chất lượng thì tệ hẳn đi.
Mẹ tôi khẳng định với cảnh sát chính tôi là thủ phạm: "Là con bé đó! Nó luôn vu oan cho chồng tôi nhìn tr/ộm nó tắm, gh/en tỵ vì tôi thiên vị thằng em. Cái thứ ăn cháo đ/á bát không biết điều!"
Trong tiếng gào khóc của bà, tôi cúi mắt ngoan ngoãn. Đôi mắt vô h/ồn.
Bể nước tòa nhà tôi ở nằm trên sân thượng, muốn lên đó phải leo cái thang cao năm mét.
Mang x/á/c một người đàn ông vạm vỡ còn tỉnh táo lên đó - việc này chẳng khác gì chuyện không tưởng với một người phụ nữ yếu ớt như tôi.
Hiện trường không có dấu vết gi*t người. Chỉ có điều kỳ lạ: Cảnh sát phát hiện một hình nhân giấy cạnh bể nước. Loại hình nhân giấy này dùng để đ/ốt cho người ch*t.
Tôi giải thích: "Bình thường mà. Dượng cháu làm nghề tang lễ. Đồ vàng mã, hình nhân giấy chuẩn bị giao cho nhà tang lễ đều để trong nhà."
Chính x/á/c hơn là chất đầy trong phòng ngủ của tôi.
Đội trưởng Phương nhíu mày, đảo mắt quanh căn phòng. Ánh nhìn chằm chằm vào tôi:
"Vậy tại sao con người giấy đó..."
"...lại giống hệt cháu như đúc?"
Bình luận
Bình luận Facebook