Ngô Lam không nhận thấy được vẻ mặt tôi.

Chị ấy vẫn khom lưng lau xong sàn, đứng thẳng người nói: “Chị đi giặt giẻ lau nhà.”

Tần Tiếu lấy khăn mặt và bàn chải đ/á/nh răng của mình ở trên giá sách nói: “Vừa đúng lúc em vẫn chưa rửa mặt, hai chúng ta cùng đi nhé.”

Hai người họ đẩy cửa ký túc xá, cùng đi về phía phòng rửa mặt.

Hành lang vẫn mang dáng vẻ tĩnh lặng như tờ, nhưng bất kể là Ngô Lam hay là Tần Tiếu đều không nảy sinh chút nghi ngờ nào với hiện tượng lạ thường này, hai người họ sóng vai, lặng lẽ bước đi về phía phòng rửa mặt.

Tôi nhìn bóng lưng của hai người họ, toàn thân r/un r/ẩy.

Chuyện gì đang xảy ra thế này, buổi tối hôm nay, tất cả những người bạn cùng phòng của tôi, dường như đều cực kỳ không bình thường.

Mỗi một hành động của Tần Tiếu đều lộ ra sự kỳ lạ.

Ngô Lam tôi tin tưởng nhất cũng nói dối tôi.

Còn về người bạn cùng phòng cuối cùng...

Tôi ngẩng đầu nhìn giường của Mạnh Lệ Nhi, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Vừa rồi khi Ngô Lam làm đổ cốc trà, phát ra tiếng động rất lớn.

Nếu như bình thường, với tính cách của Mạnh Lệ Nhi sớm đã ló đầu ra kêu chúng tôi làm phiền cô ấy ngủ.

Nhưng lần này, Mạnh Lệ Nhi lại hoàn toàn im lặng.

Tôi do dự một chốc, thử ở dưới giường gọi cô ấy: “Lệ Nhi?”

Không ai trả lời tôi cả.

Trong điện thoại, bình luận của Tiểu Nhiễm lại xuất hiện: “Tình hình rất không ổn, năng lượng của chủ m/ộ đã trở nên vô cùng mạnh, cô mau chóng tìm chỗ trốn đi!”

Tôi cũng vội, cầm điện thoại quay ký túc xá một vòng: “Cô đưa ra cách gì đáng tin được không? Ký túc xá của chúng tôi gần như không có chỗ nào trốn được.”

Ký túc xá chật hẹp này đặt được bốn chiếc giường ở trên với bàn ở dưới, ngoài ra còn có bốn cái tủ - nhưng tủ rất nhỏ, ngay cả đứa bé sáu tuổi cũng không chui vào trốn được.

Tiểu Nhiễm quan sát một vòng qua ống kính của tôi, sau đó nhanh chóng gõ chữ: “Trốn dưới giường của Mạnh Lệ Nhi, kéo rèm giường lên.”

Giống như không kịp giải thích, cô ta rất nhanh gõ ra một dòng chữ màu đỏ thật lớn: “Mau!!!”

Thực sự không cần Tiểu Nhiễm thúc giục tôi.

Bởi vì dường như trong lúc đó, tôi đã nghe thấy tiếng bước chân ở ngoài cửa.

Từng bước, từng bước.

Tiếng bước chân vang vọng trong hành lang vắng vẻ, càng lúc càng gần cửa ký túc xá.

Điều đ/áng s/ợ nhất ở chỗ...

Chỉ có tiếng bước chân của một người.

Ngô Lam và Tần Tiếu cùng nhau đến phòng rửa mặt.

Nhưng bây giờ, chỉ có một người quay lại.

Còn một người kia đâu?

Tôi không dám nghĩ nữa.

Danh sách chương

5 chương
14/11/2023 10:11
0
14/11/2023 09:56
0
14/11/2023 09:53
0
13/11/2023 17:52
0
13/11/2023 16:59
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận