「Em bình tĩnh lại đã.」
「Làm sao mà bình tĩnh được?」
Thẩm Chiếu Xuyên ghì ch/ặt tôi hôn, không chút ý định buông tha.
「Anh đây là đột nhập vào nhà người khác đấy!」
Thẩm Chiếu Xuyên: 「Thế em đi báo cảnh sát đi.」
Tôi: 「Đồ vô liêm sỉ!」
Thứ gì đó đang đ/è vào eo sau của tôi dường như càng phấn khích hơn.
Không đùa được nữa, anh bạn ơi.
「Tôi nghĩ giờ tôi cũng cần... bình tĩnh lại.」
Thẩm Chiếu Xuyên vẫn không chịu buông tay.
Năm phút sau, tôi và hắn đ/á/nh nhau một trận. Cả hai đều không bị thương, nhưng Thẩm Chiếu Xuyên lại vô cùng hưng phấn, mắt sáng rực như con sói đói mấy trăm năm cuối cùng cũng được nếm miếng thịt tươi.
Ánh mắt hắn khiến tôi rùng mình, liền vào phòng lấy bộ đồ ngủ ném cho hắn: 「Anh đi tắm rửa cho tỉnh táo rồi hãy nói chuyện!」
Thẩm Chiếu Xuyên đứng trước cửa, nhếch cằm về phía hộp bao cao su trên đầu giường, ánh mắt tối sầm: 「Chúng ta mới cãi nhau một ngày mà em đã dẫn người về nhà rồi sao?」
Tôi: 「..................」
Thật là chán gh/ê.
Cái thứ này đêm hôm kia không phải định m/ua cho anh dùng đấy à?!
Bình luận
Bình luận Facebook