Không bằng giả thành thật

Chương 12

22/07/2025 17:48

Chương trình thực tế đó đã không thể phát sóng.

Chị Hứa nói rằng có người đã m/ua đ/ứt bản quyền, cấm phát sóng.

Tôi đoán là ông đại gia của Kiều Dự, bởi vì Kiều Dự suốt cả chương trình cứ như miếng cao dán chó dính ch/ặt lên người tôi, sau khi phát sóng chắc chắn người đó sẽ thấy không vui.

Nhưng khi gọi điện cho Kiều Dự, anh ta phủ nhận.

Bên đầu dây bên kia giọng nói đ/ứt quãng, không giống tín hiệu kém mà giống như đang bận.

Tôi nghe một lúc mới nhận ra, đỏ mặt cúp máy.

Hừ~ Ở bên đại gia cũng không dễ dàng gì, nhưng xem ra hiểu lầm đã được giải tỏa, rất hòa thuận, thế là tôi yên tâm.

Nhưng nếu không phải anh ta thì còn ai nữa................

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng mới nhớ tới Phó Trì.

Anh khá thẳng thắn: "Tập này là vết nhơ đời đời của anh, không định để nó lộ ra ngoài."

...Cách người giàu xử lý vết nhơ thật đơn giản.

"Lần hoạt động chung tiếp theo là khi nào?"

Tôi lật lật lịch trình hàng ngày: "Ba ngày sau."

"Haizz, còn tận ba ngày nữa mới được công khai thể hiện tình cảm à."

Sau khi cả nhóm cùng đi lên, mỗi đồng đội đều có công việc solo riêng, cơ hội tụ tập lại ít đi.

Anh nhận một bộ phim, bắt đầu hướng về điện ảnh, còn tôi thì thường trú một chương trình thực tế với vai trò khách mời, ít gặp nhau, nhiều xa cách.

Vì lý do sự nghiệp, tôi và Phó Trì không công khai.

Bởi vì các bạn fan CP kia đều là Diệp Công thích rồng, ngày thường thì tỉ mỉ soi xét từng chi tiết, cố gắng chứng minh CP họ thích là thật, nhưng nếu biết hai người thật sự là một cặp, họ sẽ bỏ chạy cho mà xem.

Trên sân khấu, tôi và Phó Trì chỉ cần nhìn nhau, nắm tay, ôm eo cũng có thể khiến một tràng hét vang.

Thực ra.......thực ra ở chốn riêng tư, chúng tôi đủ mọi tư thế.

Fan CP không thấy được, thật đáng tiếc.

Khi mùa đầu tiên của chương trình thực tế kết thúc, một khách mời thường trú khác trong không khí xúc động, khóc sướt mướt ôm tôi rất lâu không chịu buông.

Phó Trì từ trường quay chạy đến nhà tôi ngay tối đó.

Không đội mũ không đeo khẩu trang, chỉ thiếu viết lên mặt dòng chữ "đến đây chụp tôi đi".

Tôi muộn màng ngẫm lại: "Hồi đó anh cũng cố tình để bị chụp ảnh phải không?"

Nếu anh thật sự muốn xử lý một tấm ảnh nào chẳng dễ như trở bàn tay, cần gì tôi phải vất vả che đậy.

"Ừ, không tìm được lý do hợp lý để gặp em."

Ánh mắt của Phó Trì lưu luyến nơi tôi bị ôm, tôi biết tối nay không tránh khỏi một trận chiến khó khăn, định chuyển hướng sự chú ý trước.

"Hợp đồng sắp hết hạn rồi, anh định gia hạn không?"

"So với hợp đồng này...." Phó Trì lôi ra hai tấm vé máy bay: "Em có hứng thú đi cùng anh nhận một hợp đồng trọn đời không?"

Danh sách chương

3 chương
22/07/2025 17:48
0
22/07/2025 17:48
0
22/07/2025 17:48
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu