Tôi liếc nhìn đối phương, lấy pháp khí trong cặp ra.
Khác với pháp khí của Đạo gia và Phật gia như lệnh bài, phù ấn, chuông đế hay thước trấn yêu, pháp khí của tôi là một chiếc kéo đồng.
Thân kéo đồng được đúc hình âm dương thái cực đồ, mặt sau khắc ấn lục đạo luân hồi của địa phủ âm tào. Kéo đồng là lợi khí đoạn h/ồn diệt phách. Một nhát sinh, hai nhát tử.
Nắm ch/ặt kéo đồng, tôi niệm một đạo phù, đợi đến khi nghiệp hỏa bùng lên, liền nuốt trọn lá bùa vào bụng!
Sau đó hai ngón tay kết ấn, xoa lên mắt. Q/uỷ nhãn khai. Chúng sinh hiện. Đôi mắt của tôi đã hoàn toàn biến thành đồng tử đen! Chiếc kéo đồng trong tay tỏa ra một vệt sáng ám kim!
"Ngươi biết ngươi không trốn thoát được đâu."
"Cho ngươi ba giây để xuống đây nói chuyện với ta, trốn trong thân chó thì có bản lĩnh gì."
Tôi cúi đầu, đặt ngang chiếc kéo đồng lên đầu gối. Lúc mới đến, tôi đã đi một vòng quanh sân, nhìn như đang thưởng ngoạn phong cảnh, nhưng thực chất là để bố trí khốn trận, tránh cho tà m/a chạy thoát.
Trong sân, tôi đã ném bảy chiếc đinh sắt dán bùa chú theo phương vị Cửu Cung Bát Quái. Đồng thời dán Trinh Tử và Già Gia Tử bằng giấy lên cửa để canh giữ đại môn.
Mắt trận của quẻ cuối cùng chính là bản thân tôi, muốn phá trận, phải gi3t tôi trước. Nhưng với bản lĩnh của tà vật trong nhà, muốn gi3t tôi thì còn kém xa.
????????????????????????
"Ba!"
"Hai!"
"Xoẹt!"
Chiếc kéo đồng lập tức vung ra một đạo quang ảnh, bay về phía lầu hai! Con chó này đã không biết điều, vậy tôi cũng không cần phải nương tay!
Trên lầu hai, lập tức truyền đến tiếng chó sủa liên hồi!
"Con nhãi ranh tập âm pháp kia, ta với ngươi không oán không th/ù, vì sao lại xen vào chuyện người khác?"
Dường như vô cùng tức gi/ận.
"Người ta bỏ tiền, tôi trừ họa!" Tôi thản nhiên nói.
"Ngô Nguyệt vốn dĩ là lô đỉnh* tu luyện của ta, là ta đổi về! Ngươi cái gì cũng không biết liền bước vào nhân quả, bản quân hỏi ngươi, ngươi có gánh nổi không!"
(Lô đỉnh (còn gọi là nô đỉnh) là một người (thường là phụ nữ) bị biến thành công cụ để người khác hút năng lượng, nguyên khí hoặc hấp thụ sinh mệnh thông qua các phương pháp song tu hoặc hấp thụ trực tiếp, nhằm mục đích gia tăng tu vi cho bản thân. )
"Thân chó kia chỉ là phân thân của ta, nếu ngươi còn không biết điều, ép người quá đáng, bản quân thà n/ổ nát đạo phân h/ồn này còn hơn, cũng phải b/áo th/ù lên ngươi, lên cả nhà Ngô Nguyệt!"
"Bản quân biết ngươi có chút lai lịch, nhưng bản quân gi3t không được ngươi, lẽ nào còn gi3t không được cả nhà Ngô Nguyệt? Nếu ngươi không tin, cứ việc thử xem!"
Tiếng gầm rú xen lẫn tiếng chó sủa, chứa đầy gi/ận dữ.
"Ngươi u/y hi*p ta à?"
Tôi nheo mắt lại, cầm chiếc kéo đồng vạch đ/ứt ngón tay, hai tay kết ấn, dùng tinh huyết niệm thêm một đạo chú!
Trong khoảnh khắc, quang ảnh của chiếc kéo đồng lóe lên, và ba đạo quang ảnh huyễn hóa ra trước người tôi.
Tôi đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm vào chúng. Ba đạo quang ảnh của chiếc kéo đồng lập tức mang theo tiếng vo vo bay ra ngoài!
"Biết rõ lai lịch của ta, còn dám luôn miệng nói lô đỉnh sống, thứ nghịch thiên bội đạo không dung thứ!"
"Nếu ngươi thức thời, thì mau chóng n/ổ h/ồn bỏ chạy, sau này cụp đuôi làm chó, đừng xuất hiện nữa."
"Nếu không, nhà Ngô Nguyệt dù rụng nửa sợi tóc, tôi cũng tính hết lên người ngươi!"
"Xoẹt xoẹt xoẹt!"
Ngay khi ba đạo quang ảnh của chiếc kéo đồng bay lên lầu hai, con chó Becgie đen đã bị gi3t đến toàn thân bê bết m/áu, nhưng con s/úc si/nh chó cùng rứt giậu, lao thẳng xuống lầu, hung hăng vồ lấy tôi!
Trong mắt nó, có sự đi/ên cuồ/ng vô tận!
Thấy vậy, tôi lắc đầu, thở dài, ngâm xướng thỉnh thần chú:
"Thiết diện vô tư chính, thiên la địa võng thu, Vu Thập Tam hữu thỉnh Âm Tào Võ Phán Quan Chung Quỳ!"
Khoảnh khắc tiếp theo, bên tai tôi vang lên tiếng cười m/ắng: "Tiểu Cửu, cuối cùng ngươi cũng chịu để Nhị ca lên người ngươi rồi!"
Vừa dứt lời, sau lưng tôi bước ra một bóng người thanh niên mặc áo bào đỏ, khuôn mặt của thanh niên lúc thì là khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú, lúc thì lại là khuôn mặt á/c q/uỷ râu ria như kim, hai khuôn mặt nhanh chóng biến đổi, bóng người vừa xuất hiện đã muốn chui vào người tôi.
Tôi có chút ngượng ngùng đỏ mặt, vội vàng ngăn cản: "Đừng lên người, chỉ là một luồng phân h/ồn, không cần ngươi mượn thực thể cũng có thể tiêu diệt được!"
Thanh niên có chút thất vọng: "Thì ra là làm bia đỡ đạn à!"
Lúc này con chó Becgie đen vừa vặn vồ tới trước mặt tôi, bóng người thanh niên thoắt một cái đã chắn trước mặt tôi, tóm lấy cổ chó, dùng sức bóp mạnh, từ đầu chó bay ra một luồng phân h/ồn màu trắng sữa, thanh niên vo nó thành một viên tròn to bằng nắm tay rồi nhét thẳng vào miệng, nuốt xuống.
"Yếu quá! Tiểu Cửu, có thể cho Nhị ca độ khó cao hơn được không? Mấy con tép riu này ăn còn không đủ no…"
Chưa đợi hắn nói xong tôi đã bắt đầu niệm chú tiễn thần: "Đại sự liễu tiểu sự hoàn, nhất bả sái khai mã tước hoàn, lâm tẩu tống nhĩ tam thông cổ, tống nhĩ cổ động khứ tu tiên."
Thanh niên trong tiếng phản đối, hư ảnh bắt đầu nhanh chóng nhạt đi, biến mất không thấy.
Chương 1
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook