3.
Tôi không hiểu:
Đột nhiên hắn nói điều này để làm gì?
Một câu triết lý đời người ập đến bất chợt thì khác gì với việc đang đi thì tiện tay ném trái bóng vào rổ không?
Không hiểu gì nhưng vẫn tôn trọng, tôi bật cười đáp lại.
“Ngài nói đúng.”
Buổi tối, tôi lại dùng máy massage cổ.
Vào lúc đeo máy massage lên cổ rồi bật lên.
Tôi phát ra một tiếng thở dài hài lòng.
“Ưmmmmmm ~”
Đợi cả một ngày, chỉ đợi đến khoảnh khắc này thôi!
Trầm Dịch đang uống nước ở giường dưới đột nhiên ho dữ dội.
Sau nhiều ngày liên tiếp, cuối cùng hắn không thể không ngăn tôi lại.
“Cậu bị nghiện à?”
“Cái gì?”
Hắn đưa tay chỉ vào giường của tôi.
Ngày nào cũng rung.
Ôi trời!
Xoa bóp cột sống thoải mái như vậy, ai mà không nghiện chứ!
Tôi thành thật nói với hắn.
“Rất nghiện! Không thể bỏ được!”
Sau đó lại thành thật xin lỗi.
“Tôi đã để ở mức nhỏ nhất rồi, tiếng động thật sự không thể nhỏ hơn được nữa, xin lỗi anh Dịch vì lại làm cậu thấy ồn.”
Tôi thật sự rất áy náy, nở một nụ cười thần bí với hắn.
Tôi ôm eo hắn.
“Cậu là anh em tốt của tôi, hay là tôi cho cậu mượn hai ngày để dùng thử? Rất dễ sử dụng! Đảm bảo cậu dùng một lần là sẽ nghiện!”
Bình luận
Bình luận Facebook