Anh ấy cúi đầu im lặng, trông như chú chó con bị rơi xuống nước.
Vừa tức vừa buồn cười.
Tôi mềm lòng, kéo tay anh lại, hung hăng nói:
"Anh là đồ ngốc à, bản thân tôi vẫn còn là một đứa trẻ, lấy đâu ra con?"
Nói xong vẫn chưa hả gi/ận, tôi cắn mạnh vào tay anh đến khi vị m/áu tràn đầy khoang miệng mới buông ra.
Tôi quỳ nửa người trên giường, đ/è lên cổ anh ấy, trêu chọc một cách x/ấu xa:
"Hơn nữa, ông đây thích đàn ông."
"Ông đây thích anh."
Đúng vậy, tôi thích Giang Hoài.
Từ lần đầu gặp mặt đã rung động.
Lúc đó, trong đám đông, phản ứng đầu tiên của tôi khi nhìn thấy anh là, thằng này thích thể hiện quá.
Phản ứng thứ hai là, thằng này đẹp trai thật.
Nhất là khi bị ăn một cú đ/ấm, khóe miệng chảy m/áu.
Thật mẹ nó cuốn hút.
Là yêu từ cái nhìn đầu tiên và cũng là ham muốn nhan sắc.
Sau khi tỏ tình, Giang Hoài đồng tử co rút dưới ánh nắng, há hốc miệng nhìn tôi như hóa đ/á.
Tôi càu nhàu:
"Này, đây là lần đầu tiên tôi tỏ tình đấy, cho tôi chút phản ứng đi."
"Nếu không, tôi sẽ rút lại lời nói đấy."
"Không được!"
Giang Hoài siết lấy cổ tay tôi, ôm ch/ặt lấy eo tôi, hôn lên má tôi từng chút một:
"Dư Lạc, anh yêu em."
Đôi mắt anh chứa đựng sự tập trung nghiêm túc khác thường.
Bờ môi lướt nhẹ qua chóp mũi tôi.
Tim tôi đ/ập lo/ạn nhịp như muốn xuyên thủng lồng ng/ực.
Hơi thở ấm áp phả lên môi, tôi nuốt nước bọt căng thẳng.
Giang Hoài tháo kính, ánh sáng lấp lánh trong đáy mắt khiến tôi không dám nhìn thẳng, bèn nhắm mắt lại.
Cảm giác mềm mại thoáng qua môi tôi.
M/ập mờ khó nắm bắt.
Tôi bị chọc tức đến ngứa ngáy, nhưng anh cứ giữ khoảng cách.
Tôi lén lút mở một mắt ra để thăm dò.
Không ngờ lại lọt vào một đôi mắt đang mỉm cười.
Giang Hoài nheo mắt dịu dàng:
"Dư Lạc, làm người yêu anh nhé?"
Tôi ngẩng đầu hôn lên môi anh, cười tươi:
"Được thôi."
Anh siết ch/ặt eo tôi, mười ngón tay đan vào nhau, và hôn sâu hơn.
Nụ hôn điêu luyện khiến tôi choáng váng.
Đến khi ngạt thở, tôi đẩy vai anh ra.
Giang Hoài véo cằm tôi muốn tiếp tục.
Tôi ngoảnh mặt thở dốc:
"Tống Từ sắp đến rồi. Anh mau đi đi."
Câu này vừa thốt ra, bản thân tôi không nhịn được cười.
Nghe cứ như đang lén lút vụng tr/ộm vậy.
Giang Hoài thấy tôi cười cũng cười theo.
Anh cười lên rất đẹp, tôi đỏ mặt lén hôn một cái vào khóe miệng anh, rồi giục anh mau đi nhanh.
Cửa được kéo ra rồi đóng lại.
Tôi xoa má nóng bừng ngẩn ngơ, n/ão lặp đi lặp lại cảnh hôn nhau cho đến khi Tống Từ gọi tôi mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Chương 19
Chương 18
Chương 12
Chương 12
Chương 6
Chương 7
Chương 9
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook