Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Vào buổi sáng, mặc kệ ba người còn lại trong ký túc xá vẫn đang trùm kín đầu ngủ, tôi có mặt ở tầng dưới ký túc xá nam.
Sau 8 giờ, các bạn nam lần lượt bước ra để lên lớp hoặc ăn sáng.
Phương Dã thấy tôi đang cau mày, không thể che giấu vẻ mặt sốt ruột của mình, tôi thậm chí còn không nhìn thấy anh ta. Mãi đến khi anh ta thuận lợi lướt qua tôi, mới kinh ngạc nhìn tôi một cái.
Tôi đến đây là tìm nam sinh đến m/ua mì tối hôm qua.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, thiếu chút nữa tôi cũng cho rằng cậu ta không phải là người.
"Xin chào, bạn học, tôi là cô gái làm ở cửa hàng tiện lợi tối qua."
Chàng trai hơi bối rối khi nhìn thấy tôi: “Chào cậu, mình nhớ ra cậu rồi”.
"Tối hôm qua cậu nói cậu cũng đang tìm cô Lý? Cậu là học sinh của cô ấy sao?”
"Ừm," nam sinh ngại ngùng gật đầu, "Tôi tìm cô ấy trả lại tiền."
"Trả tiền?"
"Đúng vậy, gia cảnh nhà tôi không tốt lắm. Chính cô Lý đã âm thầm chu cấp tiền cho tôi, giúp tôi có thể học đến năm thứ hai đại học. Sau đó,tôi tìm được một công việc b/án thời gian ở bên ngoài và tiết kiệm được một số tiền, tôi dự định sẽ trả lại cho cô ấy một phần trước."
Tôi không ngờ lý do là như vậy, nhìn bề ngoài thì cô Lý là người rất tốt.
"Còn cậu thì sao?" anh ta hỏi.
Tôi vội vàng gật đầu: "Tôi cũng vậy, cậu có biết chuyện của cô lý và chồng sắp cưới của cô ấy không? Trên diễn đàn đồn thổi nhiều lắm, tôi không tin."
Giọng điệu của nam sinh đột nhiên trở nên tức gi/ận: “Cô Lý không phải loại người như vậy, cô ấy đối với chồng sắp cưới rất tốt, hầu như đáp ứng mọi yêu cầu của anh ta, nhưng không biết vì sao, có một số tin đồn cô ấy qua lại với những người đàn ông khác, tôi muốn giải thích, nhưng họ không nghe, và…” Giọng anh ta dừng lại, "Thật kỳ lạ. Có một lần trước khi cô Lý biến mất, tôi có đến văn phòng tìm cô ấy, mới vừa gõ cửa, cô ấy đã bị dọa sợ làm rớt cây bút trong tay xuống đất.”
"Ý cậu là có người tung tin đồn cô ấy cặp kè với đàn ông khác? Người này là ai? Cậu biết không?"
Nam sinh dường như khó mở miệng, anh ta nhìn xung quanh và nhỏ giọng nói: "Là cha của Nghiêm Thiến."
Cha của Nghiêm Thiến? Không đúng, không phải Nghiêm Thiến đã ám chỉ cô giáo Lý trên diễn đàn đã chen vào giữa mối qu/an h/ệ của Phương Dã và hoa khôi Thẩm Tư Lam sao? Bây giờ tại sao lại liên quan đến cha của Nghiêm Thiến?
"Để tôi nói cho cậu biết, nhưng cậu không được nói với người khác." Nam sinh thần thần bí bí đến gần, "Có một lần tôi nghe cô Lý gọi điện thoại và yêu cầu họ buông tha cô ấy. Tôi cũng đã hỏi cô Lý có cần giúp đỡ không. Nhưng cô Lý lại nói không cần."
Việc này có lẽ không đơn giản. Tôi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Trong vài ngày tiếp theo, tôi tìm hiểu mọi người xu ng quanh, và cũng như lần trước, có hai luồn ý kiến khác nhau, một số nói cô Lý có lối sống phóng túng muốn theo đuổi Phương Dã, còn thấy cô ấy kéo tay Phương Dã vào khu rừng nhỏ nhiều lần vào ban đêm. Một ý kiến khác cho rằng cô Lý là một giáo viên tốt, đã nhận đỡ đầu cho rất nhiều sinh viên có hoàn cảnh khó khăn. Hơn nữa, cô ấy trung thực và tốt bụng, có mối qu/an h/ệ bình thường với những người khác.
Tôi hoàn toàn bị lạc mất phương hướng, và tôi phải chịu đựng đủ loại kí/ch th/ích kỳ lạ đột ngột xuất hiện. Khả năng tiếp thu bắt đầu trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng những cuộc viếng thăm hàng ngày của cô Lý vẫn khiến th/ần ki/nh tôi căng thẳng.
Gần đây, Hoa khôi lớp lại đến năm lần để m/ua "Little Umbrella", không biết cô ấy có khỏe không mà dùng hết cả hộp. Phương Dã có biết Hoa khôi lớp có người đàn ông khác ở bên ngoài không? Nghĩ đến thái độ của Phương Dã, tôi không có nghĩa vụ phải lấy chủ động thông báo.
Chẳng mấy chốc đã đến rằm tháng Bảy, Trần Tuấn còn cho phép tôi nghỉ sớm vào buổi sáng, tôi vô cùng cảm động, nhưng anh ấy thản nhiên nói: “Anh sợ ngày đó buôn b/án quá tốt, em sẽ bị suy nhược th/ần ki/nh.”
Câu nói này đã lập tức hạ gục tôi, tôi thực sự đã quên rằm tháng Bảy! Buổi tối là thời điểm tốt để một số người tiệc tùng thâu đêm.
Vì lý do này, tôi đặc biệt xin nghỉ trước một ngày, đến chùa Phổ Trạch ở vùng núi bên cạnh xin một lá bùa bình an, khi Trần Tuấn nhìn thấy lá bùa, anh ta chế giễu, lắc đầu và không nói gì.
Lòng tôi lành lạnh.
Vào ngày rằm tháng Bảy, tôi ước có thể dán băng dính vào miệng mình, và đến tối, tôi tham gia ca trực ca đêm và đeo kính mát.
Lúc mười hai giờ, tôi chạy còn nhanh hơn cả thỏ, vừa chạy vừa suýt hét lên câu "Hôm nay tôi tan ca, ngày mai xin đến sớm".
Ngay lúc tôi đang chán nản chuẩn bị băng qua một cột đèn giao thông, thì một bóng người ở ngã tư đối diện ngồi quay lưng về phía tôi và đang đ/ốt giấy, thực ra trên đường đi cũng đã có 3, 4 chỗ đ/ốt giấy như thế này. Ngoại trừ nhìn hơi sợ ra thì cũng không có gì.
Nhưng bóng người đối diện có vẻ quen quen, anh ta đội một chiếc mũ màu đen che gần hết đầu, nhưng nhìn thoáng qua tôi vẫn nhận ra Phương Dã!
An ta đ/ốt giấy sao, đ/ốt cho ai, chẳng lẽ là thân nhân của anh ta?
Tôi rón rén đi qua đèn xanh đến một cái cây phía sau anh ta, anh ta sẽ không nhìn thấy tôi trừ khi anh ta quay lại.
“Đừng trách anh, em sớm nên đầu th/ai đi, anh cũng là bị ép không biết phải làm thế nào.” Phương Dã thấp giọng lảm nhảm, hoàn toàn không giống chảng thiếu niên tỏa nắng thường ngày.
"Cảm ơn vì những gì em đã làm cho anh trong cuộc đời này, nhưng chúng ta không còn tình cảm nữa. Sớm tự rồi tan là kết quả tốt nhất cho chúng ta. Bên cạnh đó, gia đình Tư Lam đã giúp đỡ anh rất nhiều, anh cần cô ấy hơn, chắc hẳn em sẽ hiểu.”
Đến đây thì tôi như hiểu ra điều gì đó, vậy ra đầy là một kẻ ăn bám. Ha ha! Tôi kìm lại cơn buồn nôn và tiếp tục lắng nghe.
"Điều kiện của cha Nghiêm Thiến cũng không tệ, tại sao em lại không chịu? Chỉ cần ông ấy ly hôn, mọi thứ trong nhà họ Nghiêm sẽ là của em. Khi đó, cha mẹ và em trai của em sẽ không còn kiểm soát được emnữa, em muốn giúp đỡ ai thì giúp đỡ. Nếu em không hài lòng với cha của Nghiêm Thiến, anh có thể bảo Tư Lam tìm người khác, tội gì phải gây hiềm khích với ông ta?”
Nghe đến đây, tôi đại khái hiểu được, hóa ra Phương Dã vì gia cảnh khá giả của Tư Lam nên tìm mọi cách để chia tay cô Lý, nhưng cô Lý lại nhớ tình c/ưa, mấy lần muốn tái hợp, điều này làm cho tin đồn cô Lý và Phương Dã dây dưa không rõ ràng.
Phương Dã nghĩ ra một cách, để cho Tư Lam giới thiệu một người đàn ông giàu có cho cô Lý, đó là cha của Nghiêm Thiến, cô Lý có thể vì tức gi/ận, hoặc có thể là do bị ép buộc, và phát hiện ra cha của Nghiêm Thiến vẫn chưa ly hôn, sau đó cô ấy bị mang danh là tiểu tam, cô ấy muốn chia tay nhưng cha của Nghiêm Thiến không đồng ý.
Tôi uớc gì có thể từ sau gốc cây nhảy ra đ/á cho hắn một cái! Thật là một tên l/ưu m/a/nh đã tuyệt chủng! Để nghe hắn nói gì, tôi phải kìm nén ngọn lửa tà á/c trong lòng, đồng thời âm thầm bấm nút ghi âm trên điện thoại của tôi.
"Những gì Nghiêm Thiến đã làm thực sự là không có đạo đức. Cô ấy đã làm sai. Cô ấy không nên viết một bài đăng để tung tin đồn về em. Em cũng đã trả thủ rồi. Vì tình cảm trước đây của chúng ta, xin em hãy buông tha cho anh.” Phương Dã không ngừng dập đầu.
Chương 207: Đại yêu núi mộ
Chương 6
Chương 1
Chương 12
Chương 8
Chương 7
Chương 10
Chương 11
Bình luận
Bình luận Facebook