Thai Quỷ ăn xác

Chương 7

13/09/2025 08:20

7.

“Hay lắm, tao biết ngay mày vẫn còn nhăm nhe căn nhà cũ này, giờ còn định lấy chuyện đó ra u/y hi*p bọn tao?”

“Mày nghe đây, tao không mắc lừa đâu. Tinh Diệu, mau đỡ vợ mày dậy, chúng ta sang tìm bà Tôn ở làng bên.”

Bà Tôn là một bà đồng nổi tiếng quanh vùng, lúc nhỏ trẻ con bị sốt, bà ta có thể dựng đôi đũa trong nước rồi làm phép trừ tà. Mẹ tôi trước nay vốn chẳng tin mấy trò đó, nhưng sau khi tận mắt thấy chị dâu nửa đêm chạy ra nghĩa địa ăn thịt x/á/c ch*t, cái cán cân “khoa học” trong lòng bà bắt đầu lung lay.

Mấy người giữ ch/ặt chị dâu, kéo lê cô ta xuống núi.

Phía đông, bầu trời sau lưng dãy núi dần ngả từ đen sang xám nhạt, gà rừng trên núi cũng nhao nhao gáy sáng. Vừa nghe tiếng gà, cả người chị dâu run lẩy bẩy, mặc cho người ta kéo đi, thần trí cũng từ từ tỉnh táo lại.

Sau khi xuống núi, cả nhà sang làng bên. Đến chiều quay về, ai nấy mặt mày hồng hào, đặc biệt là chị dâu da dẻ trắng mịn, cả người rạng rỡ khác hẳn.

Chị dâu xông ngay vào nhà cũ m/ắng tôi:

“Đặng Tinh Nhiễm, mày đúng là thứ không ra gì! Bà Tôn chỉ lấy của bọn tao có hai trăm đồng, còn mày thì sao, cùng một nhà mà mở miệng đã đòi cả căn nhà!”

“Trên đời có ai mặt dày như mày không?”

“Còn nữa, hôm qua tao bị m/a nhập cũng tại mày giở trò tà đạo! Mày nguyền rủa tao! Bà Tôn nói th/ai nhi là linh tính nhất, mày nguyền nó, nó tức gi/ận mới nổi lo/ạn! Mau quỳ xuống xin lỗi con tao ngay!”

Chị dâu một tay chống hông, bụng bầu nhô cao, nước bọt b/ắn tung tóe khi quát.

Trong bụng cô ta, khuôn mặt th/ai nhi q/uỷ ngày càng rõ rệt, mơ hồ hiện hình một bé trai. Nó xoay đầu nhìn tôi, tay nghịch sợi rốn, bỗng há miệng thị uy. Trong miệng, như loài cá m/ập, chi chít mười mấy hàng răng nhọn hoắt.

“Phập!”

Q/uỷ th/ai mạnh mẽ gi/ật đ/ứt dây rốn, nhét ngay vào miệng, nhai ngấu nghiến.

Tim tôi thót lại.

Mới ngày thứ hai mà nó đã bắt đầu ăn thịt sống rồi, nhanh quá!

Đến đêm nay, e rằng chị dâu sẽ ra tay với anh tôi. Q/uỷ th/ai luôn ăn người có cùng huyết thống trướcđầu tiên là anh, rồi đến bố mẹ tôi, không ai thoát khỏi.

Tôi liếc nhìn anh trai:

“Đặng Tinh Diệu, anh cũng muốn em quỳ xuống xin lỗi con anh sao?”

Anh tôi vốn đang ngước mắt dán ch/ặt vào căn nhà cũ, nghe tôi hỏi thì đảo tròng mắt một cái:

“Không quỳ cũng được, nhưng đã là cô ruột, em phải chuẩn bị quà bồi tội cho con anh. Em sửa sang lại căn nhà này, sau cho nó làm phòng đồ chơi.”

“Được thôi, đêm nay một giờ, anh tới đây, em lập giấy tay cho anh.”

“Thật chứ? Em đừng có lừa người. Phí sửa chữa không được ít hơn hai chục vạn, vật liệu nhất định phải dùng loại tốt nhất.”

Anh và chị dâu b/án tín b/án nghi, đưa thêm một đống yêu cầu nữa rồi mới chịu bỏ đi.

“Thấy chưa, tao nói rồi mà, nó cũng biết điều phải nịnh bợ lại thôi. Bị Phó Yến Chu bỏ rơi, nó chẳng còn dựa vào ai ngoài nhà mẹ đẻ.”

“Ừ, đắc tội với ai thì được, chứ dám đắc tội với nhà mẹ đẻ, Đặng Tinh Nhiễm đúng là ng/u xuẩn.”

Chờ bọn họ vừa đi, tôi lập tức bắt tay vào làm người giấy.

Th/ai q/uỷ này mạnh hơn tôi tưởng. Nếu để nó nuốt sạch cả nhà tôi rồi trưởng thành, nó sẽ từng chút một gặm rỗng thân thể chị dâu, chỉ còn lại lớp da, rồi điều khiển lớp da ấy như một cái vỏ rỗng. Đến khi đó, ngay cả đôi mắt âm dương cũng khó mà nhận ra.

Vì công hay tư, tôi tuyệt đối không thể khoanh tay.

Tôi làm một to, một nhỏ hai hình nhân giấy. Trên hình nhân lớn, tôi dùng bút chu sa viết sinh thần bát tự của mình, sau đó chích ngón tay, nhỏ một giọt m/áu vào, lại nhổ một sợi tóc, quấn quanh người giấy.

Làm xong hình nhân nhỏ, tôi chần chừ một lát, rồi cầm bút chấm mắt cho nó.

Vừa đặt xuống hai chấm đen, cả căn phòng như hạ nhiệt độ, lạnh buốt. Hai con mắt trên người giấy xoay chuyển một cái, rồi lại đứng im.

“Người giấy vẽ mắt chớ điểm thần, kẻo Diêm Vương đến mời đi theo.”

Thợ làm hình nhân có quy củ, không được vẽ mắt cho người giấy.

Gọi là “vẽ rồng điểm mắt”, đôi mắt là nơi linh khí tụ lại, vẽ mắt tức là mở thần.

H/ồn m/a vất vưởng sẽ nhầm tưởng đây là thân x/á/c thích hợp, nhập vào đó,dễ dẫn đến việc rước phải á/c q/uỷ tìm thế thân.

Mà giờ, đó chính là điều tôi cần.

Mọi việc chuẩn bị xong, trời đã gần mười giờ.

Tôi giấu hình nhân nhỏ trong tủ, hình nhân lớn nhét dưới gầm giường. Sau khi vòng quanh căn phòng, tôi leo lên xà nhà.

Ngôi nhà cũ là kiểu gỗ truyền thống, giữa nhà có một thanh xà to. Tôi trèo lên, trực tiếp đ/ập vỡ bóng đèn trên trần.

Trong phòng chỉ còn lại một cây đèn đứng mờ mờ ở góc, ánh sáng u ám như phủ một lớp sương, nếu không nhìn kỹ căn bản chẳng phát hiện được tôi.

Danh sách chương

3 chương
13/09/2025 08:20
0
13/09/2025 08:20
0
13/09/2025 08:19
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu