Để dập tắt làn sóng dư luận, công ty chủ quản đứng sau anh ta đã ra tay.
Cái đồ hèn, chỉ giỏi giở trò sau lưng người khác!
Tôi thẳng thừng đối chất với sếp anh ta.
"Chỉ một câu nói mà bay mất mười mấy triệu, Lâm tổng có manh mối gì không?"
Tôi nói được một lần, ắt sẽ nhắc lại lần thứ hai.
Xem hắn có đủ sức chi mười mấy triệu mỗi lần không.
Nhưng rõ ràng Lâm Dạ đã chuẩn bị kỹ càng.
"Tiền gỡ hotsearch sẽ trừ vào kinh phí sản xuất album mới của em nhé?"
Đồ khốn, tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh!
Tôi nhất định phải giải ước với cái công ty chó má này, chia tay gã đàn ông đểu giả kia!
Nhưng trước khi hủy hợp đồng, tôi tạm thời phải nhẫn nhục.
Giọng tôi vừa yếu ớt lại pha chút ngang ngạnh:
"Anh... anh thật sự sẽ trừ tiền em sao?"
"Không trừ cũng được. Em chép 100 lần bốn chữ “cẩn ngôn cẩn hành” treo khắp công ty."
Tôi: ???
Nhà sập xây lại được.
Nhưng Lâm Dạ à, người như anh... xây bao nhiêu cũng vô dụng.
Bình luận
Bình luận Facebook