Dịch giả: - nhóm dịch: HTP
“Tiểu q/uỷ, mỗi lần gặp dùng ánh sắc lang ta, gì hả?” vậy mỉm cười đầy yêu kiều, trừng Thuần. Cho dù cố dùng ánh câu đấy, gương mặt tuyệt nước hồ kia, đặc đầy tình.
“Tống tỷ tỷ tuyệt đại tao nhã, ta…ta hiểu sao kìm được lại…” Trong lòng thầm hô to tiếng yêu nghiệt…Thế khi nghĩ tới lỡ trở trưởng vào khuê phòng đối phương tr/ộm kiện Vĩnh Bất diệt kia, lộ ngượng ngùng, nhẹ giọng trả lời.
Nói xong, liếc thêm vài lần đây khác khác, thú đấy.
Hai đầu mày cuối khiến sĩ đắng chát lòng, thầm than thôi. Thuần, thêm đố nữa…
Mà Toán càng trợn lé mắt, hơi dồn dập, gã thay đứng trước mặt Uyển, trưởng Phong, vật truyền thuyết này…liếc vậy đấy.
“Ta đang mắc sao gió chướng thổi qua, nguyên đến, tránh ra!” Nhìn trước mình, vẻ lạnh lẽo càng nhiều hơn, bèn lạnh tiếng, đỏ bị ngừng giữa trung chấn cưỡng ép xuống.
“Đỗ Mai, nơi Phong, càn quá thế!”
Tống vậy nở cười đầy băng đồng thời vung trận lạc ấn bốn Phong đột nhiên xuất mãnh liệt hơn trận lúc nãy thi triển Trận lóe đỏ tự sụp đổ, truyền tiếng n/ổ vang, lớn huyết khí tản đi, huyết khí được hấp thụ lại, vào nội nàng.
“Ta gì, dám quản hất cằm lãnh ngạo lời. mặt lộ thần sắc khác trước trào phúng, khiêu khích.
“Ta hôm nay quản chút, xem dám Táng hay không!” cười lạnh. bấm quyết xuống mặt đất, trận được mở rộng phạm vi tán hơn nửa vực cuối ánh đầy miệt và khiêu khích.
Bạch kiên đứng Uyển, hăng trừng Mai.
“Vốn ta coi bài học. Nhưng nếu che chở, ta gi*t ch*t hắn!” tiến phái trước vi ầm bộc phát, chín tựa kết bầu khí ngập trời nổi Khí chín lần Địa mạch được vậy đấy!
Hai lóe lòng thầm thường, nếu lộ Thiên cơ, dọa đây sợ hãi nháy đấy.
“Người khác sợ phận ta không. Ngươi khiến Táng sợi tóc gáy, ta sẽ ch/ặt ngươi!” vi bộc phát, tuy chín kinh người, khí Hậu kì đại mãn ngập trời từ dâng dù chất được Mai, đủ nghiền ép ta!
Rầm rầm, thanh chạm vô vang thảo mộc sụp đổ, trùng quét qua, khiến toàn sĩ sợ mật.
Dưới sự chạm khí thế, quả nhiên bằng, liên tục sau.
Bạch rối tinh rối trưởng xinh đẹp trước quả đối xử quá tốt, thậm ngại đắc Mai. Thậm vệ mình, dù vẫn thua lỗ nếu dùng cọng tóc gáy đổi hảo ý trưởng vậy nhiều.
“Nàng quá tốt ta rồi, ta gì đây…” đ/au đầu, dài. Đứng trưởng lão, tục ngưng trọng Mai.
Đúng lúc ánh phẫn nộ đầy sát ý, bấm quyết chỉ. quang túi Trữ vật bay màu lạc ấn khuôn mặt đang tươi cười, khuôn mặt đang thậm hơn đầu sẽ tê dại phát hiện khuôn mặt đang h/oảng s/ợ.
Chuông xuất khí kì dị tản vào chín khiến nơi ầm bộc phát mạnh mẽ hơn. Nhìn kỹ sẽ được dưới sự lôi kéo kì dị chín đang dấu hiệu nhau.
Chỉ đầu khiến khí được tăng rất lớn, ngừng được mở rộng, cuối to gần mười trượng lửng trung, phát vô thượng chi uy.
Ánh sáng vi được thôi phát thông vật vậy kháng cự ngửa được Uyển!
Đồng thời thỉnh thoảng truyền thanh leng keng, khiến vẻ mặt sắc, co rút lại.
Hiển nhiên đây sĩ cần liên tưởng rộng được đây Cực nàng.
Chí ái mình, độ cường hãn tưởng tượng được đấy.
Tống cắn răng, vốn bất hòa Mai, tranh giành lợi ích đối phương. Mặc dù vi hơn xa Mai, đối phương Cực khiến đầy kiêng bên kia kiêng riêng, tuy vi bằng Uyển, phận xét nào giữ được đối phương đấy.
Lúc chằm chằm nhau, do kiêng vẫn chưa ai trước.
Bạch đứng bên đầy kinh hãi, vật lửng trung khiến mắt, khỏi vật này.
Ngay khi đang chằm chằm, đột nhiên cười từng lời nói dưới nhan tuyệt mĩ kia sắc bén thua kém gì đ/ao ki/ếm.
“Suốt đeo mặt nạ, hoa mai, sao hoa, x/ấu xí vô nỗi mặt gặp người!” nói Vừa nói xong, bốn trợn há hốc mồm, nhận được trưởng lời vậy nói được.
Bạch bên cạnh sửng sốt, vội Mai, suy nghĩ xem đối phương sao lại.
“Đúng a, lớn xin đẹp, thủy tính dương hoa, đầy chuyện minh vạn tông, hoa bại liễu đổi được phận trưởng Phong giờ. Việc tông môn ai chứ, sợ tử, đoán ngủ mười vạn khả năng đạt được vào tay!” Thuần, lúc thôi. Lời nói vô sĩ hít hơi tất trợn há mồm. Bọn họ lần để bọn họ nhận thức rồi.
Nghe được lời Mai, ngây hít sâu hơi, nhận được kỳ phùng địch thủ, tài gặp nhau…
Nhưng mơ hồ đúng, lòng, bà nương tựa để ý gì mình, bọn họ vốn cừu từ trước…
“Không đúng, ta trọng a, các vậy quên ta đi?” trừng mắt, lòng nhắc nhở chút.
“Hai vị…” há miệng, và quát khẽ lên.
“C/âm miệng!”
Bạch gi/ật mình, nổi gi/ận. Đúng lúc bác lại.
“Đỗ thối lắm, thủy tính dương hoa nói ta, nói mẹ đúng hơn. Khi sinh Cực nhỏ m/áu nhận thân, việc ngàn vạn lần x/á/c, dù ai dám nói kẻ nào chứ. Không việc đi hỏi tất thuộc hệ trước thử coi, xem ai nào!” vậy cười chậm trễ Lời nói hít vào ngụm khí tất mói choáng váng, chuyện liên quan quả sấm động. Thậm đầu lặng rút đi.
Hiển nhiên, chuyện ẩn đối Tông nói, đại sự diệt khẩu. Gia Tông đương nhiên bọn họ sợ a!
“Ngậm m/áu phun người! Đừng tưởng ta biết, Khuyết kia con riêng Táng nhân nếu sao chóng xuất hiện vậy chứ. Sợ xong chuyện **** chịu nổi, ai chồng được a.” cam yếu thế, lần từ tuôn bao nhiều ngôn từ sắc bén, thông giả lộn, khiến đầu sĩ trở tê dại. vài tên sĩ đang lặng lui đầy bi lòng, bọn họ sự a….Từng tên đầy hối tới nơi rất chóng sợ mật trốn, sợ nếu nữa bản ch*t chắc.
Bạch r/un r/ẩy, h/oảng s/ợ, được nhiều vậy…có bị diệt khẩu hay thận trọng lại, chóng rời khỏi nơi đ/áng s/ợ kém gì cảnh tại Lạc Trần sơn mạch.
Ngay khi sau, và càng ngớt mắ/ng ch/ửi nhau, từng bạo tạc ngừng được tuôn khiến h/ồn vía. Mấy xen kẽ gần toàn Tông a.
Lúc Tông tựa nhận chuyện xảy nơi dường nổi nào tiếng, sấm sét ĩ, tạo tia trực rạ/ch c/ắt rời bầu vang khắp hướng.
Tống và chuyện xảy thu liễm lại, hắc liếc chút, lạnh quay rời đi, bay thẳng giữa bay khỏi Phong.
Vậy nào liếc cái…
Rất bốn tĩnh lặng, ngơ ngác đứng hết trái, ngó phải. Hắn thầm than lòng, cừu giữa nhân nhân quả cực kỳ đ/áng s/ợ…
Bình luận
Bình luận Facebook