Buổi tối hôm uống chút rư/ợu.
Thẩm Dương say, nên đưa về khách sạn.
Tay cậu lơ lửng giữ eo tôi, muốn đỡ nhưng lại không dám chạm thật.
"Thẩm Dương, cậu sao đỏ vậy? Khó chịu à?"
Tôi hỏi mà lòng đã biết thừa, còn tình áp trán cậu.
Tiếp xúc thể x/á/c đủ—một chiêu không thể thiếu kỹ năng công lược.
Quả gương Dương lập tức đỏ bừng, lan tận cổ.
"Có... có hơi nóng..."
Thẩm Dương quay đi đỡ đứng nói nhỏ:
"Chị ơi, đến rồi."
Trời Cậu ấy đúng là ngoan quá đi!
Tôi đứng thẳng bất nảy sinh hứng trêu cậu.
"Nóng à?"
Tôi nghiêng nhìn cậu, quẹt thẻ cửa phòng:
"Vậy vào phòng uống ly nước mát nhé?"
Cửa "tít" một tiếng khóa.
Tay đặt nắm cửa, chưa kịp xoay—
Cửa bị ra từ bên trong.
Thẩm Dương sững lại:
"Anh? Sao anh lại đây?!"
Bình luận
Bình luận Facebook