BẤT NGỜ PHẢI KHÔNG, GIA LẠI SỐNG DẬY RỒI

Chương 10 HẾT

30/10/2025 16:46

Tay cầm t.h.u.ố.c hơi run, “Tại sao em, có thể tuyệt tình đến thế?”

Tôi đưa tay ra, do dự một chút, cuối cùng kiên quyết ôm lấy anh ta, “Tôi xin lỗi, Thẩm Khắc! Tôi là một kẻ yếu đuối.” Siết ch/ặt cánh tay: “Nhưng, tôi sẽ không chùn bước nữa.”

“Kể từ hôm nay, không lùi một bước nào nữa.” Cười một tiếng: “Sau này, anh sẽ không thể thoát khỏi tôi nữa rồi.”

15.

Đợi đến khi cơ thể tôi hoàn toàn bình phục, không còn tái phát nữa, Thẩm Khắc mới gom Lưu Hằng cùng toàn bộ bằng chứng phạm tội và ném đến sở cảnh sát.

Lúc Lưu Hằng đến Sở Cảnh sát, chỉ còn thoi thóp hơi tàn, chưa cần cảnh sát hỏi, hắn đã khai ra mọi thứ.

Dường như hắn vô cùng mong muốn được giam giữ.

Không biết Thẩm Khắc đã làm gì, mà khiến người ta bị tr/a t/ấn đến nông nỗi đó.

Tôi biết Thẩm Khắc đã bắt Lưu Hằng từ rất sớm. Sau mỗi lần tôi lên cơn xong, tâm trạng Thẩm Khắc đều rất tồi tệ. Sự hung bạo không thể giải tỏa đó, chỉ cần ra ngoài một chuyến, là có thể vơi bớt đi rất nhiều.

Tôi tò mò, đã từng đi theo Thẩm Khắc một lần.

Đến một căn biệt thự ở ngoại ô.

Đứng dưới lầu một lúc, lắng tai nghe kỹ, có thể nghe thấy lờ mờ tiếng kêu t.h.ả.m thiết của đàn ông.

Lúc đi ra, Thẩm Khắc sẽ tắm rửa, rồi thay một bộ quần áo khác.

Trong biệt thự, người bị giam chính là Lưu Hằng.

Tôi lên cơn một lần, Thẩm Khắc sẽ đi một lần.

Tôi khỏi bệ/nh, Thẩm Khắc mới thả người.

16.

Lưu Hằng đã khai sạch mọi chuyện.

Một tháng sau, Bạch Tuyên cũng bị bắt.

Lưu Hằng nói cậu ta tham gia buôn b/án t.h.u.ố.c cấm. Ý định dùng t.h.u.ố.c để kh/ống ch/ế con bạc là do Bạch Tuyên đưa ra.

Sau khi Bạch Tuyên bị bắt giam, Thẩm Khắc đã nhận vài cuộc điện thoại từ gia đình, ý chính là bảo anh c/ứu Bạch Tuyên ra.

Câu trả lời của Thẩm Khắc chỉ có một: “Không c/ứu.”

Một đêm nọ, tôi bị Thẩm Khắc đ.á.n.h thức, nghe thấy anh hạ giọng nói chuyện điện thoại với ông nội mình. Anh nói: “Ông nội, con không đích thân trả th/ù Bạch Tuyên, đã là rất nhân từ rồi.”

“Con khuyên ông đừng đưa cậu ta ra ngoài, cậu ta ở bên trong sẽ an toàn hơn.”

Thẩm Khắc chắc đã điều tra rõ ràng những chuyện Bạch Tuyên làm rồi.

Tôi nhắm mắt giả vờ ngủ.

Thẩm Khắc lén nhìn tôi một cái, giọng nói lại càng khẽ hơn, dỗ dành ông cụ bên kia: “Hơn nữa vợ con sắp m.a.n.g t.h.a.i rồi, nếu ông không nghe lời, con sẽ không dẫn em ấy đi gặp ông đâu.”

Tôi: ???

Vô lý không?

Tôi sờ cái bụng phẳng lì của mình, đã bắt đầu cân nhắc việc đưa Thẩm Khắc đến bệ/nh viện kiểm tra rồi. Cứ như là mắc bệ/nh vậy.

Bên kia không biết đã nói gì. Thẩm Khắc tự tin phát biểu: “Alpha thì sao? Chỉ cần con đủ mạnh, Alpha cũng có thể mang th/ai.”

“…”

Sau khi Thẩm Khắc cúp điện thoại, anh trèo lên giường.

Ôm tôi vào lòng nói: “Đừng giả vờ nữa Ngụy Củ, không ngủ được thì bắt đầu chế tạo con đi.”

Mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g quấn lấy mùi kem sữa, hai mùi hương trái ngược đang trêu ngươi lẫn nhau.

Lời kết của câu chuyện.

Hoàng tử cầm chiếc giày thủy tinh, tìm ki/ếm khắp nơi, cuối cùng đã bắt được Lọ Lem nhút nhát của mình.

[Hết]

Mình giới thiệu một bộ khác do nhà mình đã up lên web MonkeyD ạ:

BETA HUẤN LUYỆN HẢI VƯƠNG - Tác giả: Khuynh Hạ

Nhà chuyển ngữ: Cá Ngừ Vượt Đại Dương

Trình Cù, cậu chủ thứ Hai nhà họ Trình, nổi tiếng trăng hoa, phong lưu thành tính, xung quanh luôn vây kín một rừng Omega (O).

Thế nhưng, gia đình lại bắt tôi, một Beta, đi xem mắt với anh ta.

Mẹ tôi bảo: “Haizz, mẹ của cậu ta đề xuất, mẹ cũng khó mà từ chối, con cứ đi lấy lệ cho xong chuyện.”

Dù thấy phiền phức vô cùng, nhưng vì phép lịch sự, tôi vẫn đi.

Vừa đến địa điểm hẹn, tôi đã nghe thấy Trình Cù đang nghe điện thoại.

“Chẳng phải để đối phó với mẹ của tôi thôi sao, đầu óc tôi có bệ/nh đâu mà thật sự đi lấy Beta? Dù cậu ta có đẹp như tiên nữ tôi cũng chẳng thèm!”

“Cứ chờ tôi đến rồi hẵng khui rư/ợu nhé. Khi nào tên Beta kia tới, tôi sẽ nói không hợp, rồi bảo cậu ta cút đi.”

Tôi đi đến đối diện, gõ nhẹ khớp ngón tay lên mặt bàn, “Tôi cũng thấy chúng ta không hợp lắm, bữa cơm này không cần phải ăn nữa chứ?”

Trình Cù trợn mắt, ngây người ra một lúc lâu. Mãi đến khi tôi khẽ cau mày, anh ta mới chợt hoàn h/ồn.

Anh ta lắp bắp, tai đỏ bừng lên, “Vậy, vậy thì, cậu thích ăn ngọt hay ăn cay? Hay là tôi gọi hết tất cả món ở đây nhé, cậu thấy được không?”

1.

Tôi: “…”

“Không cần, lãng phí.”

“Vì đã gặp mặt, coi như có lời giải thích với gia đình. Tôi xin phép đi trước.”

Tôi quay lưng định bước đi, nhưng khi đi ngang qua anh ta, vạt áo lại bị giữ lại.

Tôi khó hiểu nhìn bàn tay của anh ta đang nắm ch/ặt quần áo tôi.

“Không giải thích được. Nhiệm vụ của tôi là phải ăn cơm với cậu.” Anh ta chớp mắt: “Bữa cơm này còn chưa ăn, tôi về nhà không thể hoàn thành nhiệm vụ.”

Tôi: “…”

2.

“Sức khỏe tốt, điều kiện gia đình khá ổn. Về tình cảm là một tờ giấy trắng, chưa từng yêu đương với ai. Sau khi kết hôn, nhất định sẽ chăm lo cho gia đình. Đây là tình trạng đại khái của tôi. Cậu còn cần biết thêm điều gì nữa không?” Trình Cù đẩy một đĩa bít tết về phía tôi.

Dưới sự ngăn cản quyết liệt của tôi, anh ta mới không gọi hết toàn bộ cuốn thực đơn.

Tôi tao nhã dùng nĩa xắn một miếng thịt bò đưa vào miệng, “Nhưng tôi nghe nói anh gieo tình khắp nơi, xung quanh toàn là Omega?” Dù sao anh ta cũng là thiếu gia phong lưu nổi tiếng.

Trình Cù hơi mở to mắt, lắc đầu phản bác: “Đó là lời đồn vô căn cứ! Chắc chắn là sự bôi nhọ của một Alpha nào đó gh/en tị với sự giàu có và đẹp trai của tôi!”

“Tuy tôi có nhiều Omega quanh mình, nhưng tất cả đều là họ tự tìm đến. Tôi tuyệt đối, tuyệt đối chưa từng tiếp xúc thân mật với họ, cũng không có bất kỳ hành vi đ.á.n.h dấu nào, dù là đ.á.n.h dấu tạm thời cũng không! Cùng lắm thì chỉ là gặp mặt bắt tay chào hỏi thôi.”

“Tuyệt đối không có gì khác, tôi có thể thề!” Trình Cù lập tức nghiêm nghị, giơ tay chuẩn bị thề.

Tôi liếc nhìn anh ta một cách hờ hững, “Không cần thiết.”

Anh ta hơi giãn mày, thở phào nhẹ nhõm.

“Dù sao chúng ta cũng chỉ là đi cho có lệ, về nhà có thể giải thích được là được, anh thế nào cũng không liên quan đến tôi.”

Trình Cù khựng lại, “… Thật ra tôi nghĩ chúng ta có thể tìm hiểu thêm một chút.”

“Chúng ta không hợp.”

“Chưa tiếp xúc mà, bây giờ nói không hợp có hơi sớm không…”

“Chính anh nói đấy.” Tôi ngước mắt nhìn anh ta, “Khi tôi đến, anh sẽ nói chúng ta không hợp, rồi bảo tôi cút đi.”

Trình Cù: “…”

Anh ta cứng họng, sắc mặt biến đổi khôn lường, trông có vẻ như trong khoảnh khắc đó, anh ta muốn tự mình ‘hủy diệt vật lý’ chính bản thân lúc trước.

Tôi lấy khăn giấy lau miệng, “Cảm ơn anh đã mời bữa này, cơm cũng đã ăn rồi, tôi xin phép cáo từ.”

3.

Tôi chỉ coi bữa xem mắt này như một nhiệm vụ mà gia đình giao phó, nên sau khi ăn xong, tôi cũng không bận tâm nhiều.

Về đến nhà, sau khi vệ sinh cá nhân đơn giản rồi nằm lên giường, tôi vừa cầm cuốn tạp chí y học lên chuẩn bị đọc thì điện thoại rung hai tiếng.

【Hôm nay gặp mặt rất vui, khi nào chúng ta gặp lại?】

…Vui ư?

Chắc là không.

【Đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, không cần gặp lại.】 Gửi tin nhắn dứt khoát xong, tôi mặc kệ chiếc điện thoại vẫn rung liên tục, tiếp tục đọc tạp chí.

Ngày hôm sau, tôi đi làm ở bệ/nh viện như thường lệ, nhưng lại có một bệ/nh nhân không ngờ tới.

Khóe miệng tôi gi/ật nhẹ, sau đó tôi nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, “Trình tiên sinh cảm thấy cơ thể có chỗ nào không khỏe sao?”

Trình Cù đến bệ/nh viện mà cũng ăn mặc như đi dự tiệc, bộ vest chỉnh tề, tóc được chải chuốt kỹ lưỡng bằng sáp.

“Kỳ mẫn cảm của tôi sắp đến, cậu có thể kê cho tôi ít t.h.u.ố.c ức chế không?”

“Được.”

Vừa nhấp vào hệ thống để kê đơn, Trình Cù lại nói: “Có lẽ vì tin tức tố của tôi quá mạnh, mỗi lần đến kỳ mẫn cảm tôi đều đặc biệt khó chịu. Ngoài việc dùng t.h.u.ố.c ức chế, còn cách nào khác để giảm bớt không?”

“Thật ra, so với t.h.u.ố.c ức chế, cùng bạn đời vượt qua kỳ mẫn cảm là lựa chọn tốt nhất.”

“Beta cũng được sao?”

“Được, nhưng Omega là tốt nhất. Tin tức tố của Omega có thể giúp anh trấn an rất hiệu quả. Nếu được, tôi khuyên anh nên chọn một Omega có độ tương hợp cao làm bạn đời cố định.”

Anh ta trừng to mắt, bắt đầu tự biện hộ cho mình, “Không, lời tôi nói hôm qua là thật. Xung quanh tôi thực sự không có Omega…”

Tôi liếc mắt xuống, tầm nhìn dừng lại trên điện thoại của anh ta.

Màn hình đang hiển thị một tin nhắn vừa mới hiện lên:【Trình thiếu gia khi nào lại đến vậy, Omega lần trước Ngài bao, nhớ Ngài lâu lắm rồi đó.】

Trình Cù: “…”

Tôi: “Xin lỗi, không cố ý dò xét chuyện riêng của anh, chỉ là vô tình nhìn thấy.”

Trình Cù kích động lên: “Không, tôi có thể giải thích, đây là hiểu lầm! Tôi căn bản chưa từng bao cậu ta. Chỉ là trước đó tôi thấy cậu ta bị Alpha khác b/ắt n/ạt ở câu lạc bộ, tôi không nhịn được, giúp cậu ta dạy dỗ tên khốn nạn kia, rồi đưa cho cậu ta một khoản tiền gấp thôi. Tôi thật sự không—”

Danh sách chương

3 chương
30/10/2025 16:46
0
30/10/2025 16:46
0
30/10/2025 16:46
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu