Mặc dù trong lòng khẽ kinh hãi, nhưng ta vẫn dựa vào bản lĩnh cứng cỏi của kẻ hành nghề, lập tức giơ tay mà đ/âm.
Tiêu Thượng Hoài xoay người, một cước đã đ/á văng cổ tay ta.
Đoản đ/ao bổ mạnh xuống mép giường, ta lập tức buông tay không chút do dự.
Rồi thuận thế rút ra ngân châm giấu trong tay áo.
Ai ngờ được Tiêu Thượng Hoài lại từ dưới đệm lôi ra một tấm thiết bản, chắn ch/ặt bản thân không một kẽ hở.
Tên này rõ ràng đã có chuẩn bị từ trước!
Khi ta còn đang chăm chú tìm ki/ếm sơ hở, hắn bỗng thu hồi thiết bản.
Chưa kịp nhìn rõ động tác của hắn, ta đã bị một nắm dược phấn hất thẳng vào mặt!
Trong lòng thầm kêu không ổn, vội vàng lùi lại mấy bước.
Nhưng trước mắt đã dần trở nên mơ hồ.
Khốn kiếp! Ngươi cũng giở trò ám toán sao!
Toàn thân vô lực mềm nhũn, ta đành chọn tư thế thoải mái nhất mà ngã xuống đất.
Xong rồi, ôi ôi ôi…
Sớm biết vậy đã ăn nốt nửa túi hạt dẻ kia rồi…
Bình luận
Bình luận Facebook