Hai tháng sau, ta hạ sinh hoàng tử. Tống Ngâm An đặt tên Hồng Hi, ý chỉ ánh sáng rực rỡ.
Hồng Hi chưa đầy tuổi đã biết đi, hai tuổi thuộc Tam Tự Kinh. Ngự y đều khen thể chất cường tráng, đại cát đại lợi.
Ba tuổi, Hồng Hi mắc bệ/nh lạ, th/uốc thang cũng không khỏi. Có một hoà thượng vân du ngang qua nói: "Đế vương Đại Yên tạo nghiệp quá nhiều, ắt phải tuyệt tự." Tống Ngâm An gi/ận dữ ch/ém tăng, sai quan lại tìm phương th/uốc.
Cuối cùng tìm được phương th/uốc, nhưng cần tim gan năm trăm đứa trẻ làm dẫn. Thánh chỉ ban ra, bách quan đi lùng trẻ khỏe mạnh nh/ốt vào lồng sắt, chờ ngày lành mổ x/ẻ.
Cả nước chấn động. Cha mẹ liều mạng c/ứu con, ch*t chóc đầy đường. Lòng dân oán h/ận dâng cao.
Riêng ta - mẫu phi của Hoàng tử lại được lòng thiên hạ. Ta lấy cái ch*t ra đe dọa, quỳ dưới mưa tầm tã xin tha cho trẻ con. Tống Ngâm An hỏi: "Nguyệt nhi nỡ nhìn con ta ch*t?"
"Nỡ nào vì một đứa con mà hại năm trăm mạng? Thần thiếp không đành.”
Sau nửa tháng nài nỉ, hắn đành thuận ý. Khi ta mở lồng sắt, mưa tạnh bất ngờ. Cha mẹ lạy ta nghìn lạy, hô vạn tuế. Bệ/nh của Hồng Hi cũng nhiệm màu khỏi hẳn.
Thiên hạ đồn rằng Ung Hoàng quý phi tích đức nhiều năm, nên trời ban phúc lành.
Không ai hay rằng, đây vốn là kế hoạch của ta.
Ngay cả việc trời quang mây tạnh, cũng là do Khâm Thiên Giám tính toán chuẩn x/á/c.
Sau sự kiện này, sợi rơm cuối cùng đ/è lên ng/ười Tống Ngâm An đã rơi xuống, hắn hoàn toàn mất lòng dân.
Rốt cuộc, bậc Đế vương nào dám móc gan ruột bách tính để chữa bệ/nh cho con trai, có thể được lòng dân chứ?
Tiếc thay, Tống Ngâm An tỉnh ngộ quá muộn.
Khi Tống Ngâm An kề d/ao găm vào cổ ta, ta chẳng chút kinh ngạc, chỉ cười hỏi: "Hoàng thượng chẳng phải gh/ét nhất võ nghệ sao? Hôm nay sao lại hứng thú đến thế?"
Chương 16
Chương 13
Chương 11
Chương 16
Chương 17.
Chương 16
Chương 18
Chương 5
Bình luận
Bình luận Facebook