Vào kỳ nghỉ hè, khi biết tin tôi có thể sẽ phải tạm ngưng học kỳ sau, các bạn cùng lớp đã tổ chức một buổi chia tay.
Nhưng tôi không ngờ Tấn Diên và Sở Nguyễn cũng tới.
Vừa nãy vì khó chịu trong người, tôi đã vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Khi quay lại thì chỗ ngồi của mình đã bị chiếm mất.
Tấn Diên và Sở Nguyễn vốn là nhân vật nổi đình nổi đám trong trường, đương nhiên họ lại trở thành tâm điểm của bữa tiệc.
Hai người ngồi ở vị trí chính giữa ghế sofa, được mọi người vây quanh như trăng giữa sao trời.
Tôi không dám lại gần, lặng lẽ chọn góc khuất ngồi xuống.
Tấn Diên không phát hiện ra tôi.
Bạn cùng phòng Tiểu Lý cất giọng: "Tấn Diên này, nhớ gửi thiệp mời đính hôn tháng sau cho tôi đấy."
"Đúng đấy, tôi cũng phải có nhé! Hai đại gia tộc Xuyên Thành kết thông gia, chắc chắn phải hoành tráng lắm!"
Những lời nịnh nọt còn văng vẳng bên tai nhưng tôi chẳng buồn nghe thêm.
Tôi viện cớ chuồn khỏi bữa tiệc.
Bước ra khỏi nhà hàng, tôi mới sực nhớ hôm nay là ngày khám th/ai định kỳ.
Vội vã bắt taxi tới bệ/nh viện.
Ai ngờ chưa kịp điền phiếu xét nghiệm từ bác sĩ, Tấn Diên đã hớt hải chạy tới chặn trước mặt tôi, mắt đỏ ngầu.
Anh nắm ch/ặt cổ tay tôi, giọng nghẹn đắng: "Em định gi*t con của chúng ta sao?"
Bình luận
Bình luận Facebook