Tôi túm lấy cổ áo hắn, hôn lên đôi môi hắn.
Lục Diên Chi lập tức phản công, đáp lại tôi bằng sự cuồ/ng nhiệt khát khao.
Vị đắng của nicotine và th/uốc sú/ng tỏa ra trong khoang miệng.
Tôi đ/è người lên đùi hắn, ngón cái xoa xoa vị trí tuyến thể. "Khuyên anh đừng c/ắt nữa, em có thứ hữu dụng hơn."
Lục Diên Chi không chớp mắt nhìn tôi, hoàn toàn bị mê hoặc.
Giờ chắc phải nghe lời tôi răm rắp.
Tôi áp sát tai hắn, giọng nhẹ như lông hồng: "Anh dám ngoại tình, em xử một phát là bay đầu."
Lục Diên Chi xoa eo tôi, cười khẽ: "Được... Vậy thì... cứ xử một phát bay đầu anh đi."
Cuối cùng lớp giấy dán cửa sổ cũng thủng.
Giờ đây, tôi đã hiểu ý nghĩa của câu "no ba ngày đói có một bữa".
Chúng tôi kết hôn.
Bình luận
Bình luận Facebook